Trả thù trong hơi men
Vào lúc 22 giờ 30 phút ngày 7/2/2013, sau khi dự sinh nhật xong, Nguyễn Minh Hoàng điều khiển xe mô tô chở Nguyễn Văn Thành về nhà, tại Thôn Tân Lập, thị trấn Chư Sê (Hoàng và Thành đã sử dụng rượu, bia).
Khi đi ngang qua nhà ông Nguyễn Đức Quyền trú cùng thôn Tân Lập, thị trấn Chư Sê, Thành thấy chị Nguyễn Thị Loan là con ông Quyền và anh Võ Đức Hoà đang ngồi nói chuyện bên lề đường, trước cổng nhà ông Quyền, Thành nói với Hoàng “anh dừng xe lại, hình như thằng đó hồi trước đánh em”.
Hoàng dừng xe mô tô lại, Thành nhảy xuống xe chạy tới chỗ Hòa rồi dùng chân đạp vào lưng làm anh Hoà ngã ra lề đường. Sau đó, Thành ngồi lên lưng dùng tay đánh vào vùng đầu anh Hoà. Thấy vậy, Hoàng cũng lao vào dùng tay chân đánh anh Hoà.
Nghe chị Loan kêu, ông Quyền cùng con trai Nguyễn Đức Thiên Thành và vợ Nguyễn Thị Oanh đang ở trong nhà chạy ra, thấy Thành và Hoàng đang đánh anh Hoà thì ông Quyền cầm tay kéo Thành ra còn Thiên Thành ôm Hoàng đẩy ra bên kia đường.
Sau khi được can ngăn, anh Hoà đứng dậy, còn Thành giằng co và tuột khỏi tay ông Quyền rồi chạy đến gần chỗ anh Hoà, nhặt một vật gì đó (sau này xác định đó là miếng ván kích thước 22x17x2cm) đánh về phía anh Hoà.
Theo phản ứng, anh Hoà đã cúi người né tránh được nên Thành đã đánh trúng vào miệng chị Loan (lúc này chị Loan đang đứng sau lưng anh Hòa) làm chị Loan ngã ngửa ra phía sau, đập đầu xuống đất ngất xỉu.
Thấy chị Loan bị ngã Nguyễn Đức Thiên Thành bỏ Hoàng ra chạy tới đỡ và dìu chị Loan vào nhà, còn Thành và Hoàng tiếp tục kéo anh Hoà sang bên kia đường đánh tiếp.
Khoảng 3 phút sau, được ông Khương, ông Quyền và mọi người can ngăn thì Nguyễn Văn Thành và Nguyễn Minh Hoàng bỏ về.
Ông Quyền cầm đèn pin soi và tìm lại răng của chị Loan bị gãy, cùng lúc đó có bà Nguyễn Thị Hồng, Đỗ Tất Lợi, Phan Văn Khương và ông Ngô Kim Hạ ra can ngăn thấy có 1 miếng ván gỗ có kích thước khoảng 22x17x2cm, nằm gần vị trí chị Loan bị đánh, nên đã lấy lên kiểm tra và bỏ lại.
Sau đó Nguyễn Văn Thành tiếp tục cầm dao đi bộ cùng với Nguyễn Minh Hoàng và Bùi Tuấn Anh đến gây sự tiếp thì được mọi người can ngăn và ông Quyền gọi điện báo công an, nên Thành, Hoàng và Tuấn Anh bỏ về.
Toà tuyên án dựa trên các chứng cứ và tranh luận tại phiên toà
Liên quan đến vụ án, thương tật tổn hại sức khoẻ của chị Nguyễn Thị Loan tổng cộng 18%, trong đó tám răng bị gãy.
Bản kết luận giám định nêu: “Thương tích gãy các răng của chị Nguyễn Thị Loan do vật tày tác động trực tiếp gây nên.
Miếng ván gỗ (vật mô phỏng) có chiều dày 1,8cm tác động trực tiếp vào các răng khi miệng của chị Loan ở trạng thái há vừa có thể gây được các tổn thương gãy răng của chị Loan.
Còn việc dùng tay tác động khó có thể gây được thương tích gãy các răng của chị Nguyễn Thị Loan”.
Về vấn đề thương tích của chị Loan, 8 chiếc răng bị gãy thương tích 16% được xác định là do Thành dùng ván gỗ trực tiếp gây nên. Còn 2% thương tích trên đầu là do lực đánh quá mạnh khiến chị ngã ngửa, đập đầu xuống đất.
HĐXX nhận định hành vi của bị cáo, tuy không mong muốn gây thương tích cho chị Loan nhưng về ý thức, bị cáo thực hiện hành vi đánh người để mong muốn gây thương tích cho người khác.
Vì vậy, bị cáo cố ý đánh anh Hoà nhưng trúng phải chị Loan chỉ là thuộc trường hợp sai lầm về mối quan hệ “nhân-quả” giữa hành vi đã thực hiện so với hậu quả thương tích của đối tượng mà bản thân bị cáo mong muốn gây ra chứ không thuộc trường hợp lỗi vô ý.
Việc Toà cấp sơ thẩm tuyên án Nguyễn Văn Thành 5 năm 1 tháng 2 ngày tù giam, đồng thời, bị cáo Thành phải có trách nhiệm bồi thường cho người bị hại 176.448.604đ, sau đó Toà cấp phúc thẩm (TAND tỉnh Gia Lai) tuyên y án được dựa trên các căn cứ có trong vụ án, quá trình tranh tụng tại phiên toà chứ không phải tuyên theo hướng suy diễn vô căn cứ.
Như vậy đến thời điểm này, cần phải nói rõ việc toà cấp sơ thẩm xét xử lần một, sau đó bị toà cấp phúc thẩm huỷ án để yêu cầu điều tra làm rõ một số nội dung mà toà phúc thẩm không thể làm rõ chứ không phải huỷ án vì bị cáo vô tội.
Sau khi các cơ quan chức năng vào cuộc để điều tra lại, kết quả điều tra không thu thập được gì thêm cũng như không làm thay đổi bản chất, nội dung vụ án.
Vì vậy, HĐXX cấp sơ thẩm đã đưa vụ án ra xét xử sơ thẩm lần hai và tuyên phạt Thành tội “Cố ý gây thương tích” với mức án cùng bồi thường thiệt hại như đã nói ở trên. Bị cáo không đồng ý với bản án cấp sơ thẩm nên tiếp tục kháng cáo.
Sau quá trình nghiên cứu hồ sơ, quá trình xét hỏi, tranh luận thấy Toà sơ thẩm đã xét xử đúng người, đúng tội nên HĐXX cấp phúc thẩm ngày 6/7/2017 đã ra bản án số 46/2017/HSPT bác đơn kháng của của Thành, giữ nguyên bản án sơ thẩm đã tuyên.