Ngoại binh và chiến dịch mua sắm vô tội vạ
Mùa Hè 2013, Sir Alex Ferguson chính thức nghỉ hưu, với việc giành danh hiệu Premier League thứ 13 trong sự nghiệp cầm quân. Tất cả đều là những chiến thắng gắn với Man United.
Trong gần 3 thập niên dẫn dắt Man United, với tổng cộng 38 danh hiệu khác nhau, Sir Alex đã tiêu 546,5 triệu bảng cho việc mua sắm nhân sự.
Kể từ khi Sir Alex chia tay, Man United đã tiêu nhiều hơn thế. Tổng cộng là 764 triệu bảng (đã bao gồm các khoản cam kết trả sau), tính đến thời điểm này.
Luke Shaw là bản hợp đồng quốc tịch Anh hiếm hoi tính từ sau thời Sir Alex Ferguson.
Chiến dịch mua sắm vô tội vạ của Man United bắt đầu với bản hợp đồng mang tên Juan Mata, có giá 37,1 triệu bảng. Mùa Hè này, 74,4 triệu bảng đã được đầu tư cho các tân binh Fred, Diogo Dalot và Lee Grant.
Đã có 22 cầu thủ được mua về trong 5 năm qua. Đáng chú ý, chỉ 2 bản hợp đồng dành cho những người Anh.
Trường hợp đầu tiên là Luke Shaw, khi Man United biến anh thành cầu thủ tuổi teen đắt giá nhất lịch sử bóng đá thế giới vào năm 2014, với giá 30 triệu bảng (Kylian Mbappe đã vượt qua). Phải 4 năm sau mới có người Anh thứ hai, là Grant - thủ môn 35 tuổi có giá 1,5 triệu bảng.
Như vậy, những cầu thủ Anh quốc chỉ chiếm 4,1% số tiền ngân sách chuyển nhượng mà Man United sử dụng trong 5 năm nay.
"Chất Anh" không được Mourinho coi trọng ở Man United.
Điều này đi ngược với truyền thống của Man United, cũng như bản lề trong giai đoạn hoàng kim với Sir Alex, khi CLB luôn giành chiến thắng với chất Anh trong đội hình.
Việc đi ngược truyền thống khiến Man United mất bản sắc, và đội quân "Liên hiệp quốc" liên tục thất bại ở những giải đấu lớn, khi mà các ngôi sao họ mua về không phù hợp.
Từ Angel Di Maria (59,7 triệu bảng) đến Henrikh Mkhitaryan (27); từ Morgan Schneiderlin (24) đến Memphis Depay (31); rồi những Anthony Martial (54), Eric Bailly (30), Victor Lindelof (31,5) đều gây thất vọng.
Ngay cả Paul Pogba, với tổng chi phí 94 triệu bảng, cũng chưa bao giờ là chính mình trong 2 mùa giải vừa qua.
Vô địch World Cup, nhưng lại phập phù ở Man United, Pogba đang là nghịch lý lớn nhất ở Old Trafford.
Tìm lại bản sắc, từ Maguire
Trong trận chung kết Champions League gần nhất mà Man United chiến thắng - mùa 2007/08, Sir Alex Ferguson có một nền tảng ngoại binh xuất sắc, gồm Cristiano Ronaldo và Carlos Tevez trên hàng công, Nemanja Vidic nơi hàng thủ, Van der Sar trong khung thành, thêm Patrice Evra bên cánh trái.
Nhưng bản lề của chiến thắng luôn là 5-6 cầu thủ Anh trong đội hình xuất phát. Trong đó, Rio Ferdinand đeo băng đội trưởng và cũng là thủ lĩnh tinh thần. Michael Carrick và Paul Scholes có vai trò tổ chức lối chơi. Wayne Rooney là ngôi sao khác trên hàng công.
Xa hơn, chất Anh cũng được thể hiện trong trận chung kết lịch sử mà Man United ngược dòng hạ Bayern Munich 2-1 năm 1999 (2 bàn thắng ghi các phút 91 và 93). Hàng thủ có Gary Neville, Andy Cole sắm vai tiền đạo, trong khi David Beckham và Nicky Butt là linh hồn ở giữa sân.
Năm 1999, Man United còn siêu dự bị Teddy Sheringham, một người Anh kiểu mẫu, và chính ông là tác giả bàn gỡ hòa 1-1 (Ole Gunnar Solskjaer ấn định chiến thắng).
Man United mang bản sắc Anh, với sự đơn giản nhưng hiệu quả. Quỷ đỏ cũng là nguồn cung cấp nhân lực cho Tam sư.
Ở World Cup 2018, giải đấu mà lần đầu tiên sau 28 năm Anh vào bán kết, chỉ 2 thành viên Man United có chỗ đứng quan trọng. Họ là Ashley Young và Jesse Lingard, nhưng tầm ảnh hưởng không cao.
Ashley Young và Jesse Lingard là những cầu thủ Anh hiếm hoi trong đội hình Man United hiện tại.
Man United đang hướng đến sự thay đổi. Không thể làm mới ngay lập tức, mà cần từng viên gạch quan trọng. Harry Maguire là người đầu tiên được Quỷ đỏ để mắt trong cuộc cách mạng tìm lại chất Anh.
Maguire là mẫu trung vệ Anh điển hình, với chiều cao 1m94. Đề nghị ban đầu của Man United là 65 triệu bảng. Quỷ đỏ thậm chí có thể phá kỷ lục chuyển nhượng trung vệ (như họ từng làm với Ferdinand năm 2002, giá 34 triệu bảng từ Leeds), lấy cầu thủ sinh năm 1993 của Leicester với tổng chi phí không ít hơn 80 triệu bảng.
Chỉ khi nào tìm lại bản sắc, Man United mới có thể nghĩ đến việc trở lại vị thế của quyền lực bóng đá Anh và châu Âu.
Man United 1-4 Liverpool