Tiến sĩ lương nghìn đô bị sa thải, nhân viên bình thường được thăng chức quản lý: Thứ quyết định mức lương của bạn cao hay thấp chỉ có bốn chữ

Tịnh Kỳ |

Sự khác biệt giữa mục tiêu và giấc mơ là giấc mơ là ảo tưởng và có thể thay đổi bất cứ lúc nào, còn mục tiêu là cụ thể và chắc chắn. Chỉ bằng cách biến ước mơ của bạn thành mục tiêu, bạn mới có thể biết mình nên làm theo hướng nào và nỗ lực sẽ có ý nghĩa.

01

Tôi đã gặp một sinh viên, tốt nghiệp tiến sĩ và làm việc tại 4 công ty trong vòng 5 năm, nhưng kinh nghiệm ở mỗi công ty là tương tự nhau.

Lúc đầu vào công ty thì nhận được sự trọng dụng từ cấp trên, dần dần lại không bằng những người khác. Nhìn những người xung quanh ngày càng tiến xa trong khi mình vẫn giậm chân tại chỗ khiến anh ta phẫn nộ và cảm thấy rằng mình có tài nhưng không được trọng dụng, anh quyết tâm rời đi.

Thật thú vị, công ty cuối cùng anh ấy làm lại là khách hàng của công ty tôi. Trong quá trình liên lạc với giám đốc công ty, tôi đã hỏi về tình hình của cậu tiến sĩ. Giám đốc lắc đầu lia lịa ngay khi nghe tên anh ta.

"Lý do tại sao anh ấy có thể tự tin đề bạt vị trí tốt cho mình vì anh ấy cảm thấy bản thân có một nền tảng kiến ​​thức chuyên môn tốt và có thể tạo ra sự khác biệt. Nhưng dần dần, khả năng giải quyết vấn đề của anh ấy rất kém.

Mọi thứ, anh đều có những nỗi sợ rõ ràng và trong quá trình thực hiện, một khi vấn đề xảy ra, phản ứng đầu tiên của anh ta không phải là suy xét lại chính mình coi mình đã sai ở đâu và chủ động tìm giải pháp, mà là phàn nàn về môi trường làm việc, đổ lỗi cho người khác. Tôi chỉ có thể yêu cầu anh ấy rời đi. "

Giám đốc nói: "Thật đáng tiếc rằng mặc dù anh ta có kiến ​​thức cao, nhưng anh ta không có khả năng của một tiến sĩ.

Anh ta không hiểu sự thật đơn giản nhất: các công ty mời anh ta đến, không phải để nghe anh ta chê bai công ty, cái công ty cần là một bậc thầy có khả năng giải quyết nhiều vấn đề khác nhau."

Tiến sĩ lương nghìn đô bị sa thải, nhân viên bình thường được thăng chức quản lý: Thứ quyết định mức lương của bạn cao hay thấp chỉ có bốn chữ - Ảnh 1.

Trái ngược với vị tiến sĩ này, một nhân viên bán hàng nhỏ chỉ tốt nghiệp trung học nhưng không biết làm thế nào đã được thăng chức và trở thành quản lý công ty.

Dù không phải là một sinh viên tốt nghiệp đại học danh tiếng, thậm chí điều hòa là gì thì cô này cũng không hiểu và chưa bao giờ kinh doanh, khi mới đến công ty, cô đã gặp phải một vấn đề lớn: Nhân viên bán hàng đương nhiệm để lại khoản nợ vài trăm triệu đồng.

Lúc đó, đồng nghiệp của tôi khuyên cô ấy đừng quan tâm. Rốt cuộc, khoản nợ này không liên quan gì đến cô ấy. Tuy nhiên, cô cảm thấy rằng kể từ khi cô tiếp quản vị trí đương nhiệm, khoản nợ này, dù sao cô cũng phải phục hồi.

Khi người giao dịch nghe nói rằng cô đến giao nhận hàng và công ty cô ấy vừa bị lỗ to, bất kể cô ấy có nói gì đi nữa thì bên kia không đồng ý yêu cầu của cô.

Không thể nào, cô chỉ có thể trực ở cửa công ty kia mỗi ngày, cô chờ trong hơn bốn mươi ngày. Cuối cùng, bên kia cuối cùng cũng đồng ý.

Nhưng đến thời điểm hẹn, ông chủ của bên kia đã biến mất. Vì vậy, cô đã tìm các nhân viên của bên kia, họ thông cảm và hợp tác với cô, nếu ngày hôm sau ông chủ đến sẽ bí mật nói với cô.

Cuối cùng, cô đã thắng đối tác nhờ sự kiên trì. Điều này chưa bao giờ xảy ra trong lịch sử của công ty và lãnh đạo công ty đã bắt đầu chú ý đến cô nhân viên trông có vẻ tầm thường này.

Những nhân viên giỏi nhất hiện nay chắc chắn là những "nhân viên có ý thức", được trang bị khả năng tự quản lý, có trách nhiệm và có khả năng làm việc hiệu quả.

Họ không chỉ là nhân viên cần thiết của công ty hay bất kỳ ông chủ nào, mà còn là điều kiện cần thiết để bản thân họ phát triển nhanh hơn, tốt hơn và mạnh hơn tại nơi làm việc.

Điều gì làm cho một nhân viên ý thức tốt khác với một nhân viên bình thường? Tại sao nhân viên có ý thức tốt lại có thể đạt được sự phát triển nhanh hơn các nhân viên khác?

Trước hết, họ không chạy theo số đông, nhưng luôn có một tâm lý có trách nhiệm với bản thân, với công ty và làm cho công việc của họ tốt hơn.

Thứ hai, họ sẽ tìm ra phương hướng và mục tiêu cho những nỗ lực của họ càng sớm càng tốt. Một lần nữa, họ có thái độ rất tích cực, sẽ không lãng phí thời gian cho những phàn nàn và chờ đợi không cần thiết, luôn thay đổi và cải thiện bản thân với thái độ chủ động.

Cuối cùng, họ sẵn sàng bước ra khỏi vùng thoải mái, và chấp nhận trả giá nhiều hơn những người khác.

Tiến sĩ lương nghìn đô bị sa thải, nhân viên bình thường được thăng chức quản lý: Thứ quyết định mức lương của bạn cao hay thấp chỉ có bốn chữ - Ảnh 2.

02

Những nhân viên tự giác một cách xuất sắc không nổi bật ngay từ đầu. Họ học cách tự quản lý, bất kể môi trường và điều kiện gì, dù điểm xuất phát thấp đến đâu, họ vẫn có thể biến mỗi giai đoạn thành cơ hội phát triển nhanh chóng.

Để trở thành một nhân viên tự giác, bạn nên tự quản lý theo 7 khía cạnh: Động lực, mục tiêu, vai trò, thực thi, hiệu quả, mối quan hệ giữa các cá nhân và rủi ro.

1. Quản lý động lực: Từ " Muốn tôi làm điều đó" thành "Tôi muốn làm điều đó".

Thành công là một cánh cửa mở từ trong ra ngoài. Lý do bạn không thành công là vì bạn giữ mình bên trong. Những người biết cách chủ động thường có thể giành được nhiều cơ hội hơn những người khác.

Làm một công việc với các yêu cầu bắt buộc là nhiệm vụ bạn nên làm. Làm một công việc không bắt buộc là khả năng cạnh tranh độc đáo của bạn.

Trước khi có cơ hội đầu tiên, bạn có thể chủ động làm một hoặc hai việc tốt đẹp trước mặt người khác. Đây cũng là cách khéo léo để chủ động để tìm thấy mọi thứ. Tại nơi làm việc, cách dễ nhất là bắt đầu với "bốn điều":

- Bất cứ nơi nào có liên quan đến chiến lược và nhu cầu của công ty hoặc bộ phận, hãy chủ động tìm kiếm việc cần làm.

- Bất cứ nơi nào bạn có thể cải thiện hiệu quả công việc hơn nữa, hãy chủ động tìm kiếm mọi thứ.

- Bất cứ nơi nào bạn có thể cải thiện khả năng của mình, hãy chủ động học hỏi.

- Bất cứ nơi nào phản ánh tinh thần đồng đội, hãy chủ động hòa nhập và hợp tác.

Tiến sĩ lương nghìn đô bị sa thải, nhân viên bình thường được thăng chức quản lý: Thứ quyết định mức lương của bạn cao hay thấp chỉ có bốn chữ - Ảnh 3.

2. Quản lý mục tiêu: Giữ vững quyết tâm, không việc gì không làm được

"Nguyên tắc thành công đầu tiên là biến ước mơ thành mục tiêu." Đây là câu nói nổi tiếng của nhà khoa học thành công nổi tiếng Napoleon Hill.

Sự khác biệt giữa mục tiêu và giấc mơ là giấc mơ là ảo tưởng và có thể thay đổi bất cứ lúc nào, còn mục tiêu là cụ thể và chắc chắn. Chỉ bằng cách biến ước mơ của bạn thành mục tiêu, bạn mới có thể biết mình nên làm theo hướng nào và nỗ lực sẽ có ý nghĩa.

Mục tiêu cần phải được định lượng. Cốt lõi của định lượng là không có sự mơ hồ, chỉ có cụ thể. Ví dụ: "Tôi muốn trở thành một người bán hàng giỏi", đây là một mục tiêu mơ hồ. Và "Tôi muốn đạt được doanh số hơn 1 tỉ đồng" là định lượng các mục tiêu và phương hướng cụ thể, hoạt động cụ thể.

Mục tiêu yêu cầu giới hạn thời gian. Mục tiêu không có thời hạn đồng nghĩa với không có mục tiêu. Cho dù đó là mục tiêu dài hạn hay ngắn hạn, mục tiêu nhỏ hay lớn, đều phải có thời gian biểu để hoàn thành. Nó có thể lớn như việc "bốn năm bán hàng vượt quá 1 tỉ đồng" và nhỏ như việc "đọc 4 cuốn sách mỗi tháng".

Giấc mơ được viết trên bãi biển còn mục tiêu được khắc trên đá.

3. Quản lý tốt vai trò: Không thiếu, không việt vị, có thể lấp đầy vị trí

Là một nhân viên, điều đầu tiên đó là làm công việc của bạn với sự siêng năng. Đừng đẩy trách nhiệm của bạn cho người khác và đừng để công việc của bạn bị giảm sút.

Không được việt vị, bạn phải hiểu tỷ số và biết "ranh giới" ở đâu. Đừng làm những việc không phù hợp với danh tính của bạn.

Có thể bổ sung vị trí nghĩa là nếu có nhu cầu, ngay cả khi nó không nằm trong phạm vi công việc của mình, anh ta có thể chủ động và có thể làm tốt.

Tiến sĩ lương nghìn đô bị sa thải, nhân viên bình thường được thăng chức quản lý: Thứ quyết định mức lương của bạn cao hay thấp chỉ có bốn chữ - Ảnh 4.

4. Quản lý việc thực hiện: Không chỉ làm việc cần làm, mà còn phải làm cho xong

Không có nghi ngờ rằng những người hài lòng với "làm" chỉ có thể trở thành nhân viên tầm thường. Những người chủ động "làm tốt" có nhiều khả năng trở nên xuất sắc.

5. Quản lý hiệu quả: Không trọng khổ lao, chỉ trọng công lao

Một số người dường như rất siêng năng, nhưng không có nhiều sự tăng trưởng sau năm năm. Hiện tượng này không phải là hiếm ở nơi làm việc. Cái gọi là " bận rộn nhưng vẫn nghèo" là tên gọi cho hiện tượng này.

Không phải bản thân siêng năng là sai, nhưng mục đích của siêng năng là sai. Siêng năng không phải là để che đậy sự lười biếng mà bạn không muốn thúc đẩy bằng cách giả vờ, "bận rộn" càng không liên quan, mà là để cải thiện khả năng làm việc, làm việc chăm chỉ và làm việc thông qua khả năng chuyên nghiệp của bạn trong quá trình làm việc và tạo ra hiệu suất.

6. Quản lý mối quan hệ giữa các cá nhân: Hãy để sự hỗ trợ tăng lên, hãy để sự kháng cự đi xuống

Mọi người đều là một phần của xã hội và không ai có thể tự mình thành công. Nếu bạn muốn phát triển tại nơi làm việc, bạn phải học cách có được sự giúp đỡ của người khác.

Một kỹ năng đó là đánh giá cao và khen ngợi và khen ngợi là vừa phải.

Tại nơi làm việc, thậm chí còn cần thiết hơn để giành được sự giúp đỡ mà không phàn nàn bất cứ lúc nào. Khiếu nại là việc ít giá trị nhất nó tiêu thụ năng lượng tích cực nhất và có hại nhất.

7. Quản lý rủi ro: Kinh sợ là khởi đầu của trí tuệ

Có lẽ bạn cũng đã có những ý tưởng này: "Vì bên kia đã hứa, họ chắc chắn sẽ làm điều đó.", "Nó đã từng như thế này, lần này chắc chắn không có vấn đề gì." Bạn có chắc bên kia giữ lời không?

Quản lý rủi ro là để chúng ta học cách hành động theo các quy tắc của nơi làm việc, không chạm vào "lằn ranh đỏ" và "điểm mấu chốt", tránh coi đó là điều hiển nhiên và tránh những sai lầm trong công việc.

Điều này đòi hỏi chúng ta phải biết cách làm, để biết những gì có thể được thực hiện, những gì không thể chạm vào và những gì cần phải được ngăn chặn trước.

Tiến sĩ lương nghìn đô bị sa thải, nhân viên bình thường được thăng chức quản lý: Thứ quyết định mức lương của bạn cao hay thấp chỉ có bốn chữ - Ảnh 5.

03

Tóm lại, tại nơi làm việc, nhiều người giống như robot, nhận được một hành động và hành động tương ứng. Sếp quy định rằng mỗi ngày gọi 30 cuộc cho khách hàng thì anh ta sẽ không gọi 29 cuộc hoặc 31 cuộc rồi ra về.

Nhưng những nhân viên như vậy rõ ràng không thể phát triển nhanh.

Việc bạn sẽ duy trì mức lương là 32 triệu đồng trong 10 năm hay mức lương là 320 triệu trong một năm không phải là bạn tuân theo sự sắp xếp và từng bước, mà là việc bạn trở thành một nhân viên tự giác, tự quản lý và tự kỉ luật.

Trên thực tế, từ ngày đầu tiên bước vào công ty, chúng ta đã trở thành người quản lý, ít nhất là dẫn dắt chính mình.

Đường dây nóng: 0943 113 999

Soha
Báo lỗi cho Soha

*Vui lòng nhập đủ thông tin email hoặc số điện thoại