V-League 2015 đang bước vào giai đoạn khốc liệt nhất. Để bổ sung lực lượng, bầu Đức và HLV Graechen đã chấm được 2 ngoại binh Franklin và Sanogo thay thế cho Cosmin Goia cùng Dragicevic.
Franklin cao 1m95, được giới thiệu là từng thi đấu cho một số CLB ở châu Âu như Ajaccio, Swindon. Chính bầu Đức cũng cảm thấy yên tâm về hàng thủ khi đưa anh về.
Còn Sanogo xuất thân từ lò đào tạo JMG Bờ Biển Ngà, đã có 2 mùa giải khá thành công trong màu áo V.Ninh Bình.
Tuy nhiên, hồ sơ “hoành tráng” không phải là sự đảm bảo tốt cho chất lượng cầu thủ. Bài học này HAGL đã từng phải nhận cách đây chưa lâu, với “đồng đội cũ của Ibra” Darko Lukanovic.
Trên thực tế, Franklin sau khi rời châu Âu đã trôi dạt qua Singapore rồi Thái Lan trước khi đến với HAGL.
Chiều cao 1m95 cũng sẽ chẳng giúp gì được nếu như anh lóng ngóng và nặng nề như người “tiền nhiệm” Cosmin Goia.
Còn Sanogo cũng có một thời gian dài chưa thi đấu. Chắc chắn tốc độ, thể lực cũng như cảm giác bóng của tiền đạo này đã bị bào mòn đi ít nhiều.
Hơn nữa trong trường hợp Sanogo lại chơi như những “ông Tây” khác ở V-League, thiên về thể lực và ít tham gia phối hợp đồng đội, anh sẽ lạc lõng trong chiến thuật của HAGL.
Hồi đầu mùa giải, bầu Đức từng tuyên bố sẽ chỉ chi chừng 3 tỉ đồng cho các ngoại binh. Về lý thuyết, số tiền này chỉ đủ đưa về một cái tên chất lượng.
Nhưng thêm Franklin và Sanogo, HAGL tổng cộng đã dùng tới 6 ngoại binh khác nhau.
4 người trước đã ra đi không kèn không trống, khiến đội bóng vừa mất tiền lương, phí môi giới vừa phải trả thêm khoản bồi thường.
Lukanovic và Morec có lương khoảng 5000 USD/tháng và phí môi giới 50000 USD. Những người còn lại chắc chắn cũng sẽ không kém cạnh.
Trong khi đó, những Công Phượng, Tuấn Anh chỉ nhận mức lương chừng 15 triệu đồng.
Một vài câu hỏi được đặt ra: Tại sao bầu Đức, một người giàu kinh nghiệm, lại mất tiền tỉ cho những cầu thủ kém chất lượng? Và sau khi đã chịu thiệt hại, lí do gì mà chủ tịch HAGL vẫn tiếp tục mạo hiểm với các bản hợp đồng 5 ăn 5 thua?