Số 7 huyền thoại của Man United: Từ Beckham, Cantona đến Di Maria

HLV Van Gaal đang lên kế hoạch trao áo số 7 cho Di Maria để tân binh người Argentina tiếp bước Beckham, Cris Ronaldo trở thành biểu tượng của Man United.

Man United chỉ đang chờ cuộc đàm phán cuối cùng với Real Madrid để chốt giá chuyển nhượng, được dự đoán vào khoảng 60 triệu bảng.

Di Maria sẽ không chơi tiền vệ cánh đơn thuần tại Man United. Trong hệ thống 3-5-2, Van Gaal có thể biến anh thành một wing back (hậu vệ cánh tấn công) mặc số 7 độc đáo nhất lịch sử Man United. Các số 7 vĩ đại trong lịch sử Man United chưa có ai chơi ở vị trí này. Họ hầu hết là tiền vệ cánh hoặc tiền đạo.

John Berry

Ông là tiền vệ cánh phải thi đấu cho Man United trong những năm 1950. Berry nằm trong thành phần đội Man United giành 3 chức vô địch Anh trong 1 thập kỉ. Ông là một tiền vệ cánh cổ điển, có khả năng đi bóng qua người và tạt bóng siêu hạng. Nhưng ông chỉ khoác áo đội tuyển Anh có 4 lần.

John Berry - Số 7 của Matt Busby.

Ông được Man United mua về từ Birmingham City với giá 15 ngàn bảng vào năm 1951. Ông giành chức vô địch Anh đầu tiên với Man United vào năm 1952. Berry là thành viên của tập thể Man United vĩ đại do Matt Basby đào tạo, được gọi là Những đứa trẻ của Busby.

Ông sống sót sau thảm họa máy bay Munich năm 1958. Sau tai nạn, ông mất trí nhớ tạm thời và hoàn toàn không biết các đồng đội đã mất trong thời gian 2 tháng chữa trị ở bệnh viện. Chỉ đến khi ông không thấy người bạn thân Tommy Taylor, một trong những nạn nhân của vụ rơi máy bay, đến thăm mình, Berry mới biết đầy đủ về tin tức.

Chấn thương sau tai nạn khiến Berry bị vỡ hộp sọ, vỡ xương hàm và xương chậu, khiến ông phải giải nghệ ở tuổi 31.

Billy Meredith

Mặc dù Billy Meredith đã giải nghệ trước khi các cầu thủ bóng đá sử dụng số áo, và thực tế chưa từng được mặc áo số 7 của Man United, nhưng vị trí tiền đạo di chuyển rộng mà ông chơi được gọi là vị trí số 7. Ông rất nổi tiếng với thói quen ngậm tăm khi thi đấu và là một trong những số ít ngôi sao ở cả Manchester United lẫn Manchester City.

Billy Meredith - Số 7 "ngậm tăm".

Từ năm 1894 đến 1906, ông tỏa sáng trong vai trò đá cánh cho Man City, giành 2 chức vô địch giải hạng 2 vào năm 1899 và FA Cup vào năm 1904. Tuy nhiên sau đó ông bị treo giò 18 tháng vào năm 1905, sau khi liên quan đến một scandal hối lộ. Ông luôn kịch liệt phản bác án phạt này.

Việc ông chuyển từ Man City sang Man United là hệ quả của một scandal. Ông thi đấu cho United trong 15 năm giúp CLB vô địch Anh năm 1908 và 1911, cùng chức vô địch cúp FA năm 1909. Ông đá cho Man United đến tận khi đã 46 tuổi 281 ngày, và hiện vẫn là cầu thủ già nhất thi đấu cho Quỷ đỏ. Ông trở lại City và giải nghệ năm 49 tuổi.

Bryan Robson

Với giá chuyển nhượng lên đến 1,5 triệu bảng, Bryan Robson là cầu thủ đắt giá nhất nước Anh thời điểm gia nhập Man United từ West Brom, năm 1981. Robson ra mắt United khi khoác áo số 11 nhưng rồi chỉ vài ngày sau, ông chuyển sang mặc số 7 và trở thành một biểu tượng chiến thắng suốt 13 năm.

Bryan Robson - Số 7 đấu sĩ.

Theo Alex Ferguson thì Bryan Robson vượt trội vì “Cậu ấy không bao giờ biết sợ”, luôn sẵn sàng thi đấu. Điều này khiến Bryan bị chấn thương rất nhiều lần trong sự nghiệp, nhưng cũng giúp anh thành cầu thủ được CĐV hết mực yêu mến. Robson giúp đội bóng vô địch 3 FA Cup và vào năm 1991, giành cúp châu Âu đầu tiên từ năm 1968.

Robson tiếp tục chơi cho Man United đến khi Premier League ra đời vào năm 1992. Ông giải nghệ vào năm 1994 sau khi giúp Man United giành 2 chức vô địch Premier League. Ông là đội trưởng lâu nhất trong lịch sử CLB.

David Beckham

David Beckham ra mắt thế giới bằng bàn thắng phi phàm vào lưới Wimnbledon năm 1996. Lúc đó, anh mới 21 tuổi.

David Beckham - Số 7 sút phạt.

Anh là một tài năng bẩm sinh, nhưng được yêu mến bởi đức tính chăm chỉ và chuyên nghiệp. Anh tạo nên thương hiệu từ những pha bóng tưởng chừng vụn vặt, là những quả tạt và những quả sút phạt trực tiếp. Beckham dành hàng giờ tập thêm các bài đá phạt khi còn trẻ. Sau sự ra đi của Eric Cantona năm 1997, Beckham bỏ áo số 10 để mặc áo số 7 của đàn anh.

Becks là thành viên Man United giành cú ăn ba năm 1999. Cùng năm đó, anh giành Quả bóng bạc và về thứ hai trong cuộc bầu chọn cầu thủ xuất sắc nhất thế giới. Becks tiếp tục chơi tiền vệ ở Man United cho đến năm 2003, anh đến Real Madrid, sau sự cố chiếc giày bay nổi tiếng.

Eric Cantona

Anh là một cầu thủ tuyệt vời trong thế hệ của mình. Cantona gắn với giai đoạn đầu kỉ nguyên chiến thắng của Sir Alex Ferguson, nổi tiếng với cổ áo dựng đứng và là cầu thủ đầy tranh cãi. Sau khi giúp Leeds vô địch hạng Nhất Anh năm 1992, Cantona được Man United mua về với giá 1,2 triệu bảng.

Eric Cantona - Số 7 quyền uy.

Phong độ của anh tuyệt vời ngay lập tức, ghi 25 bàn trên mọi mặt trận ở mùa giải sau đó và giúp Man United giành cú đúp vô địch.

Năm 1995, Cantona bị treo giò 8 tháng vì tung cú Kungfu vào một CĐV Crystal Palace. Sau khi trở lại, ông giúp đội bóng vô địch Anh. Mùa 1996-97, Cantona bất ngờ giải nghệ ở tuổi 30.

Cris Ronaldo

Man United kí hợp đồng với Cris Ronaldo năm 2003 khi anh 18 tuổi. Ronaldo tiến bộ dần theo thời gian và giúp Man United vô địch Anh lần đầu sau 4 năm, vào mùa 2006-07. Ronaldo mặc áo số 7 tại Man United ngay từ đầu, dù trước đó anh chủ động xin mặc áo số 29.

Cris Ronaldo - Số 7 toàn năng.

Mùa 2007-08, anh ghi 42 bàn trên tất cả các mặt trận, giúp Man United vô địch Anh và Champions League. Anh được bầu là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới năm 2008. Sau khi thua Barcelona ở chung kết Champions League 2009, Ronaldo đến Real Madrid với giá chuyển nhượng kỉ lục: 80 triệu bảng.

George Best

Có thể cho rằng ông là cầu thủ bóng đá xuất sắc nhất mà nước Anh từng sản sinh. Ông găn bó với số 7 của Man United, mặc dù ông từng khoác áo số 11.

George Best - Số 7 hào hoa.

Từ năm 1964 đến 1972, Best là cầu thủ ghi bàn hàng đầu của Man United. Ông giúp Man United vô địch quốc gia năm 1965, chức vô địch đầu tiên sau thảm họa Munich. Sau đó năm 1966, ông giúp Man United đánh bại Benfica để vô địch cúp C1 châu Âu.

Best thành công hơn nữa khi giúp Man United vô địch Anh năm 1967 và sự kết hợp giữa ông, Denis Law với Bobby Charlton đã thành huyền thoại. Năm 1968, ông được trao Quả bóng vàng.

Ngoài tài năng, Best còn nổi tiếng bởi lối sống phóng túng. Phong độ ông suy giảm vào những năm 1970 vì lối sống của Best. Trận đấu cuối cùng của Best cho United vào năm 1974 khi ông 27 tuổi. Cuối mùa giải năm đó, đội bóng xuống hạng lần đầu tiên từ năm 1937.

Đường dây nóng: 0943 113 999

Soha
Báo lỗi cho Soha

*Vui lòng nhập đủ thông tin email hoặc số điện thoại