Cách đây ít phút, Quế Ngọc Hải chia sẻ trên facebook cá nhân:
“Bây giờ tôi cũng không biết mình phải làm gì. Tôi chỉ biết viết ra suy nghĩ của mình thôi.
Cá nhân tôi cũng như cục diện trận đấu không quá sức căng thẳng, vị trí của đội bóng ở bảng xếp hạng cũng không có nhiều thay đổi hay nói cách khác chúng tôi không còn mục tiêu gì cho V-League.
Nhưng cái bản chất của dân Nghệ An, mỗi khi ra sân là cháy hết mình. Cú ra chân của tôi không trở thành 1 pha cắt bóng tốt như suy nghĩ mà tạo ra 1 nỗi đau cho đồng nghiệp cũng như cho cả chính mình.
Tình huống đó, thật sự tôi chỉ muốn làm tốt công việc của 1 hậu vệ là phá bóng hết đường biên nhưng thật không may anh ấy bị đau.
Tôi đã tự hỏi mình nhiều về tình huống đó, sao mình lại nhiệt quá vậy mà không thể lý giải được. Sự việc đã diễn ra, anh Khoa đã bị chấn thương, điều mà không 1 cầu thủ dù nghiệp dư hay chuyên nghiệp mong muốn.
Sau trận đấu tôi hỏi thăm ảnh nhiều, mới đây cũng gọi điện, tôi không biết phải làm gì hơn. Không xuất hiện trong pha bóng đó?
Ra sân ai cũng sợ chấn thương, vì chấn thương là mất hết bao nhiêu năm. Bao ngày tháng cực khổ tập luyện cũng theo đó mà biến mất vào bóng tối.
Hải từ trước giờ vẫn nghĩ vậy và dám nói rằng mình thi đấu máu lửa nhưng chưa bao giờ có ý xấu, triệt hạ đồng nghiệp cả.
Tai nạn xảy ra quá nhanh, quá nguy hiểm và Hải muốn nói xin lỗi như 1 thằng đàn ông, 1 đứa em đến với anh Khoa.
Em chỉ mong anh mau khỏe để tiếp tục ra sân, anh em mình lại là đối thủ, là bạn của nhau trên sân cỏ và cùng hết mình vì màu cờ sắc áo. Đó là điều em mong muốn nhất bây giờ.
Và 1 điều tôi mong muốn nữa là xin mọi người hãy hiểu cho tôi. Tôi là 1 cầu thủ, tôi cũng là con người, có những sai lầm trong nghề nghiệp cũng như cuộc sống. Nên hãy tha thứ cho tôi, tôi chỉ muốn đá bóng và tiếp tục cống hiến”.
Anh Khoa chấn thương nặng sau pha vào bóng của Quế Ngọc Hải.
Có lẽ, điều mà những NHM bóng đá trung lập, hay CĐV Đà Nẵng muốn nhất lúc này, là một lời xin lỗi như trên của Quế Ngọc Hải, chứ không phải sự trừng phạt nào, hay nặng nề hơn là sự “quả báo” mà không ít người đang nhắc đến.
Quế Ngọc Hải có thể quyết liệt trên sân bóng, như cái cách vốn dĩ của cầu thủ xứ Nghệ.
Nhưng ai cũng biết tài năng này ngoài đời hiền lành, ngoan ngoãn, lễ phép ra sao. Anh là người luôn biết kính trên, nhường dưới như cái lần tri ân ông thầy Hữu Thắng lúc rời SLNA.
Là cầu thủ, ai cũng có lúc sai lầm và gây ra hậu quả. Điều quan trọng là phải biết nhận ra sai lầm ấy, để tuyệt đối tránh tái phạm trong tương lai.
Hy vọng rằng những điều tốt đẹp sẽ đến với Anh Khoa, để bóng đá Việt Nam không mất đi một cầu thủ tốt, và để một cầu thủ tốt khác có thể an tâm tiếp tục sự nghiệp vốn đang rộng mở.