Trước một U19 Nhật Bản ở đẳng cấp cao và có nền thể lực tốt hơn, chẳng có gì ngạc nhiên khi U19 Việt Nam - vốn gặp quá nhiều về vấn đề thể lực trước trận chung kết - đã không thể có được một màn trình diễn bùng nổ như trước Myanmar chỉ trước đó 2 ngày.
Cũng bởi đã gục ngã ở 2 trận chung kết chỉ trong vòng 1 năm nay, nên U19 Việt Nam cũng đã chọn giải pháp nhập cuộc có phần thận trọng, thay vì lối chơi tấn công rực lửa thường thấy. Đó là một cách tiếp cận trận đấu an toàn của HLV Graechen.
Chính sự chặt chẽ đến từ cả 2 phía ấy đã khiến trận đấu không có nhiều tình huống thực sự đáng xem, ít nhất là trong 45 phút thi đấu đầu tiên. Phải sang đến đầu hiệp 2, Công Phượng (57’) mới có được cơ hội đầu tiên xâm nhập vòng cấm đối thủ nhưng bị 2 cầu thủ Nhật Bản cản phá.
Nếu như U19 Việt Nam cứ chọn giải pháp chơi tập trung, phòng ngự số đông, có lẽ Văn Trường đã không phải nhặt bóng. Tuy nhiên, ở thời khắc mà Công Phượng và đồng đội có vẻ muốn có được bàn dẫn trước, chính U19 Việt Nam mới là đội phải nhận bàn thua phút 75 với pha lập công của cầu thủ vào thay người Genta và đó cũng là bàn thắng duy nhất của trận chung kết.
Một kết quả đã được báo trước và một lần nữa U19 Việt Nam lại dừng bước trước ngưỡng cửa thiên đường. U19 Việt Nam là một lứa cầu thủ tốt, song cần phải tỉnh táo nhận ra rằng Công Phượng và đồng đội mới chỉ chập chững những bước đầu trên hành trình chuyên nghiệp còn đầy chông gai trước mắt.
Nhưng có thể khẳng định, U19 Việt Nam sẽ không bị quay lưng. Việt Nam! Việt Nam!... Những tiếng hô dậy sóng trên khắp các khán đài chảo lửa Mỹ Đình chính là minh chứng thuyết phục nhất cho sức hút của U19 Việt Nam. Bóng đá đơn giản chỉ là cảm xúc và thứ cảm xúc mà U19 Việt Nam mang đến cho NHM là thứ cảm xúc tinh khiết nhất.
Với ai đó khắt khe, họ có thể cho rằng cơn sốt U19 Việt Nam cũng chỉ là một “hiệu ứng đám đông”. Song chẳng ai có thể phủ nhận, U19 Việt Nam đã thực sự làm sống dậy niềm đam mê bóng đá nội tưởng như đã chết trong lòng người hâm mộ trên khắp dải đất hình chữ S.
Thực ra, bóng đá Việt Nam không chết. Mà nó chỉ bị lãng quên bởi quá nhiều những bất cập, những lỗ hổng, những lùm xùm cả trong lẫn ngoài sân cỏ trong khoảng gần một thập kỷ qua. Khi cảm xúc được hồi sinh, nó biến thành những dòng người nườm nượp đổ về Mỹ Đình, bằng những đêm thức trắng để săn tấm vé U19 Việt Nam…
Các cầu thủ trẻ của HLV Graechen đã chơi một thứ bóng đá vị nghệ thuật, đầy cuồng nhiệt, cống hiến hết mình và chính điều đó đã khiến U19 Việt Nam giành được phần thưởng cao quý hơn tất cả những danh hiệu nào khác: tình yêu và niềm tin của người hâm mộ.
Clip bàn thua duy nhất của U19 Việt Nam