"Tạ ơn ông bà tổ tiên, cảm ơn chồng yêu, cảm ơn năm bạn ân nhân cứu mạng.
Khi đặt chân tới nhà bình an, mình mới dám hoàn hồn ngồi gõ vài dòng cảnh báo.
Nghe nhiều về dòng chảy xa bờ - nguyên nhân gây đuối nước của 90% người đi tắm biển. Thật không ngờ, vợ chồng mình suýt chút nữa đã trở thành nạn nhân của chính dòng chảy oan nghiệt đó.
Nhân dịp nghỉ lễ dài, như bao gia đình khác, vợ chồng mình rồng rắn ra đảo Cô Tô - Quảng Ninh tắm biển.
Tại đây có 2 bãi biển rất đẹp là Hồng Vàn và Vàn Chảy.
Hồng Vàn tĩnh lặng, trong vắt... Cực đẹp!
Vàn Chảy thì khác, sóng to hơn, nhiều sóng bạc đầu. Và đây cũng chính là nơi vợ chồng mình suýt chút nữa thì...
Dù Vàn Chảy nhiều sóng khá to, nhưng vẫn rất đông người xuống tắm. Trên bờ còn có cứu hộ ngồi trên xà cao quan sát, dưới biển cũng thấy 2 bạn cưỡi cano ngoài xa nên vợ chồng mình vẫn quyết định xuống tắm.
Sóng to, nhảy sóng cực thích.
Nhưng chỉ tầm 20 phút sau khi xuống tắm. Khi vợ chồng mình đứng vầy, mực nước biển vẫn ở ngang ngực. Nhưng chỉ một vài giây, tự nhiên mực nước biển tràn lên cổ.
Rõ ràng vợ chồng mình không hề di chuyển. Nhận thấy sự lạ, chúng mình cố di chuyển về phía đất liền, nhưng càng cố tiến về thì lại càng cảm thấy chân không còn chạm đất nữa.
Thấy điều bất ổn, chồng ngụp lặn xuống hai lần để xem có bơi được vào hay bờ hay không, nhưng vô ích.
Anh ấy hét to: "Vợ ơi, không ổn rồi, dính nước dòng".
Anh ấy liền cố vẫy tay hét to kêu cứu: "Cứu với... cứu với.. nước dòng... cứu..."
Lúc này, chân của vợ chồng mình không còn chạm vào cát nữa, mà thay vào đó là cảm giác sợ hãi, trống trải... quả này "toi" chắc rồi.
Lạ thay, không ai nghe thấy, hoặc có nghe thấy nhưng không có ai phản ứng, không thấy cứu hộ.
Chồng mình tiếp tục cố gắng, một tay giữ cho vợ nổi, một tay vẫy cao kêu cứu, nhưng vẫn vô ích.
Mình lúc này vừa sợ, vừa đuối sức, vùng vẫy, uống gần no nước biển vẫn không thấy có ai lao ra cứu.
Ba lần liền chồng mình dùng sức đẩy mình lên cao hơn mặt nước biển để mình có thể thở.
Lúc này nhìn chồng, mặt anh xám xịt, một vì sợ, một phần vì đuối sức vì vừa giữ cho bản thân, vừa giữ cho vợ nổi, vừa hét kêu cứu.
Mình sợ, nhưng cố trấn an: "Chồng ơi... chồng ơi... Bình tĩnh...".
Đôi vợ chồng may mắn thoát nạn.
Lúc này mà mình cũng hoảng loạn, chắc vợ chồng mình cũng khó có cơ hội sống sót.
Chừng hơn 10 phút kêu cứu vô vọng, chồng hét: "Hoài ơi, cố lên, bơi xuôi ra biển, cố ra phao ngoài kia" (ý anh là cái phao ngăn chềnh ềnh giữa biển cách vợ chồng mình chừng chục mét).
Sức đuối, lại bơi không giỏi, quả là thử thách sinh tử của mình.
Mình gạt tay chồng ra nói: "Anh bơi ra đi, xong kéo em theo".
Chồng ngập ngừng bỏ tay vợ ra, lấy một hơi dài bơi hướng ra biển, mong tóm được cái phao.
Chồng bơi trước, mình cũng lấy một hơi dài rồi cố gắng vươn tay ra bơi, nhắm hướng phao thẳng tiến.
Chả biết mình bơi được bao nhiêu, nhưng bắt đầu hụt hơi, uống no nước biển.
Ngẩng đầu lên, thấy chồng gần tới được phao, mình bắt đầu cố gắng nín thở, thả nổi như hướng dẫn trước đây mình đọc về các vụ sóng xa bờ.
Nhưng thực tế với hướng dẫn khác nhau xa lắm. Mình bắt đầu buông... chìm...
Tưởng chết, chồng mình buông phao, phi tiếp ra nhấc mình lên khỏi mặt nước để thở. Anh dùng tay hất mạnh mình về phía cái phao để bám vào. Còn anh, dùng hết sức bơi tiếp tóm lấy tay mình đang chìa ra kể kéo.
Tạ ơn trời phật, vợ chồng mình đã bám vào được cái phao, bắt đầu thả nổi chềnh ềnh ngoài biển.
Chồng quấn dây phao quanh chân vợ, mong phao giữ vợ không bị trôi tiếp theo dòng chảy xa bờ.
Tiếp tục kêu cứu, sau hơn 5 phút bám trụ... một bạn nam ôm phao đen phi ra. Cả ba bập bềnh chênh vênh tiếp tục kêu cứu.
Tiếp tục hai bạn nữa ôm phao đen bơi ra ứng cứu. Ôi, thấy các bạn ấy bơi ra mà nước mắt lưng tròng. sống rồi.
Sau hai bạn bơi phao, là hai bạn đi thuyền phao bơi ra. Hai vợ chồng mình bám thành phao. Mình còn mãi mới cởi được cái dây phao chồng cột để giúp mình không bị trôi tiếp theo dòng chảy xa bờ.
Dòng chảy khá mạnh, cũng do nặng nên chiếc thuyền phao không thể đi nổi để tiến vào bờ. Ba bạn bơi phao đen phải dùng sức kéo chiếc thuyền phao dọc theo bờ biển nhằm thoát khỏi dòng chảy xa bờ.
Khi chiếc thuyền tiến được về phía trước, các bạn ấy hô to, chèo thẳng đc rồi. Tầm gần 10 phút chèo thuyền, cuối cùng chân của vợ chồng mình cũng chạm được vào mặt cát.
(Ảnh minh họa).
Nằm vật ra bãi, hai mẹ nhìn vợ chồng mình không hiểu chuyện gì xảy ra. Sau khi kể, hai bà oà khóc và tất nhiên vợ chồng mình cũng ăn chửi không ít vì cái tội ham chơi.
Do mãi mới định thần được, mình mới nói lời cảm ơn cứu mạng tới 2/5 bạn đã phi ra cứu vợ chồng mình. Bạn nam đầu tiên phi ra và hai bạn lái thuyền, vợ chồng mình không kịp nhìn mặt mà cũng chưa kịp nói lời cảm ơn.
Cảm ơn các bạn đã ra tay cứu giúp. Vợ chồng mình xin gửi lời chân thành tới các bạn. Mình xin cảm ơn các bạn đã cứu mạng.
Mình muốn nhắc nhở tới các bạn sắp sửa đi biển, nhất là khi mùa hè đã bắt đầu.
Hãy luôn luôn mặc áo phao hoặc mang theo phao bơi khi đi tắm biển. Kể cả khi chiếc áo phao hoặc chiếc phao đó làm các bạn không thoải mái khi chơi.
Không bao giờ bơi một mình, nếu không biết bơi, tốt nhất không nên ra xa bờ biển quá 2m.
Hãy cảnh giác với những bờ biển có sóng to, đó là nơi tập trung nhiều nguy cơ tiền ẩn sóng xa bờ.
Chúc các bạn có một mùa hè rực rỡ".
Đây là chia sẻ của một người vợ vừa thoát chết sau khi vật lộn trên sóng biển. Vì ham chơi, cả hai vợ chồng đã gặp phải dòng chảy xa bờ, đánh cả hai ra xa.
May mắn là đôi vợ chồng này đều biết bơi và bình tĩnh xử lý tình huống. Thêm nữa, họ nhanh trí phát hiện được phao và bám vào trước khi được cứu lên.
Tình huống này khá phổ biến và dễ gây hoảng hốt cho các nạn nhân. Chính vì thế, khi đi du lịch biển, mọi người cần chú ý nhiều hơn. Đừng vì ham vui và chủ quan mà cái giá phải trả bằng cả tính mạng.