Ngày 2 tháng 10 năm 1995, Lý Gia Đình và phu nhân Vương Kiêu đi chơi trên "Hải vương hiệu". Lúc này, lãnh đạo Sở Truyền thông Vân Nam đã đặc biệt bố trí Từ Phúc Anh phụ trách tiếp đãi. Cũng bởi vậy mà Lý Gia Đình biết đến Từ Phúc Anh .
Từ Phúc Anh thuộc tuýp phụ nữ hiểu tâm tư của đàn ông rất nhanh khi nhìn vào ánh mắt của họ. Cô có "ấn tượng ban đầu không tốt lắm về Lý Gia Đình , bởi vì ngoại hình của ông ấy không ra sao cả". Nhưng ngay sau khi Lý Gia Đình thể hiện sự quan tâm đến mình, Từ Phúc Anh liền nảy ra ý định "lợi dụng ông ta một chút", người phụ nữ trải đời này nhanh chóng nắm lấy cơ hội tham gia vào những câu chuyện vui, những giai thoại qua lại với Lý Gia Đình và những người khác.
Sau bữa tối trên "Hải vương hiệu", Từ Phúc Anh cùng Lý Gia Đình và cả nhóm đến vũ trường để giải trí. Để " thu hút và gây ấn tượng " với Lý Gia Đình , Từ Phúc Anh đã sử dụng lợi thế vốn có của mình trong giao tiếp xã hội là "hát hay và nhảy đẹp". Cô lựa chọn một bài hát mà mình "rất hay hát và hát rất hay" có tiêu đề là "Em yêu anh, nhiều như tuyết phương bắc".
Sau một tràng vỗ tay, Lý Gia Đình đã chủ động mời Từ Phúc Anh khiêu vũ. Sau màn khiêu vũ, Lý Gia Đình rất nhiệt tình nói với cô: "Tiểu Từ, sau này em gặp phải việc gì thì cứ đến tìm anh." Trông thấy Lý Gia Đình –khi đó đang là phó tỉnh trưởng , tỏ ra vô cùng chân thành, Từ Phúc Anh nói: "Anh có quen lãnh đạo của bên Sở thể dục Đông Phong không? Em rất thích một miếng đất trống ở đó, muốn mua để mở một nhà hàng, mở rộng quy mô của Lệ nhân viên." Lý Gia Đình rất sẵn lòng giúp đỡ nói: " Anh rất thân với giám đốc ở đ. Anh sẽ giúp em hỏi về việc này. Khoảng hai ngày nữa em gọi lại cho anh." Lúc này, Từ Phúc Anh mới tùy cơ ứng biến, nửa đùa nửa thật hỏi: "Không biết nhà anh ở đâu nhỉ?" Lý Gia Đình liền bảo vợ là Vương Kiêu để lại số điện thoại nhà mình cho Từ Phúc Anh , đồng thời cũng lưu lại số điện thoại của người đẹp.
Con tàu "Hải vương hiệu" nổi tiếng của Từ Phúc Anh
Chuyến du ngoạn một ngày trên "Hải vương hiệu" kết thúc. Khi tàu du lịch cập bờ, vì thời tiết đêm đó lạnh, Từ Phúc Anh đã cho Vương Kiêu mượn một chiếc áo khoác của mình để mặc. Sau này khi Từ Phúc Anh bị bắt, cô vẫn còn nhớ rõ: "Khi tôi bắt tay Lý Gia Đình để chào tạm biệt, Lý Gia Đình đã nắm rất chặt tay tôi và nhân lúc không có ai để ý đã nói rằng 'Bất kể là chuyện gì, lúc nào em cũng có thể đến tìm anh'."
Vài ngày sau, Từ Phúc Anh thử gọi điện đến nhà Lý Gia Đình và hỏi về việc "giúp liên hệ lãnh đạo sở thể dục". Vương Kiêu là người nhận điện thoại, cô nói với Từ Phúc Anh : "Anh Lý đang có vài việc đối ngoại ở ngoài nên không có nhà, khoảng một tiếng nữa cô hãy gọi lại." Nhưng rất nhanh sau đó, Lý Gia Đình lại chủ động gọi lại cho Từ Phúc Anh : " Mấy hôm nay do bận việc nên anh vẫn chưa có dịp liên lạc giúp em, nhưng em đừng lo, hai ngày nữa anh sẽ tìm người cho em."
Vài ngày sau, Lý Gia Đình nhân cơ hội quăng mồi, gọi điện cho Từ Phúc Anh thông báo: "Người mà em nhờ anh tìm hôm nay anh sẽ giới thiệu với em. Anh sẽ đợi em ở nhà." anh nhờ tôi tìm, hôm nay tôi sẽ giới thiệu với anh. Tôi đang đợi anh ở nhà." Tuy nhiên, lần đầu tiên nhờ phó tỉnh trưởng giúp đỡ, Từ Phúc Anh lại nói: "Cơ quan tỉnh ủy đâu phải chỗ cho em đến." Lý Gia Đình liền xử lý ngay tức thì: "Nếu em đã không muốn đến Tỉnh ủy, vậy chúng ta hãy đổi địa điểm, em có thể đến khách sạn nào đó tìm anh, chúng ta có thể chơi tennis cùng nhau."
Ôm một tâm trạng "không nói nên lời", người phụ nữ từng trải 33 tuổi Từ Phúc Anh sau khi trang điểm và thay đồ thì tự tin cho rằng mình "có thể thể hiện sự quyến rũ đặc biệt của một phụ nữ trưởng thành", và sẵn sàng "khiến Lý Gia Đình choáng váng khi nhìn thấy", rồi sau đó tìm tới khách sạn được chỉ định.
Khi đến nơi, Lý Gia Đình yêu cầu nhân viên khách sạn mang cho Từ Phúc Anh một bộ quần áo tennis. Từ Phúc Anh kể lại: "Sau vài trận chơi tennis, tôi thấy ông Lý rất chú ý đến tôi dù tôi đang làm gì, lúc dùng bữa, ông ấy sắp đặt để tôi ngồi cạnh mình, những lúc tôi tỏ ý không muốn uống rượu ông ấy lại uống giúp tôi. Có lần, ông ấy còn đích thân đến gặp tôi tại nhà hàng do tôi mở. Dần dần tôi cảm thấy ông ấy đã thích tôi thật sự - bởi vì phụ nữ là những người nhạy cảm nhất với những điều này.
Trong một buổi gặp, Lý Gia Đình có ý giới thiệu Từ Phúc Anh với một số "nhân vật nổi tiếng trong xã hội" ở Côn Minh. Khi Lý Gia Đình giới thiệu với Ngô Vân Sinh (đã bị kết án), cựu tổng giám đốc của Công ty Đầu tư và Tín thác Quốc tế Vân Nam, và người tình của anh ta rằng Từ Phúc Anh là chủ sở hữu của "Lệ nhân viên" Côn Minh, người tình của Ngô Vân Sinh đã tỏ ra một chút ghen tức mà chen miệng nói: "Ồ, Lệ nhân viên à, tôi cũng thường xuyên dùng cơm ở đó." Ánh mắt của người phụ nữ tỏ ra tự kiêu, thể hiện sự cao quý của mình, ý ám chỉ Từ Phúc Anh cũng chỉ làm một người chuyên phục vụ ở đó, khiến Từ Phúc Anh đầy một bụng tức.
Nhưng ngay khi mọi người đang chuẩn bị dùng bữa, một chuyện đã xảy ra làm thỏa mãn lòng tự trọng của Từ Phúc Anh . Ngay khi Lý Gia Đình bước đến bàn, người tình của Ngô Vân Sinh cũng nhanh chóng đi tới và định ngồi vào ghế trống bên cạnh của Lý Gia Đình thì ông cười nói đần ẩn ý: "Đây là chỗ ngồi của Tiểu Từ".
Nhiều năm sau khi tự sự trước công tố viên, Tư Phúc Anh vẫn nói không chút giấu giếm: "Vào thời khắc đó, tôi cảm thấy vinh quang và sự thỏa mãn mà trước đây tôi chưa từng có, và tôi cũng nhận ra rằng Lý Gia Đình có tình cảm sâu sắc với mình." Sau khi dùng bữa, Lý Gia Đình vẫn đích thân đưa Tiểu Từ về nhà.
Tại sao Lý Gia Đình lại "thích" Từ Phúc Anh , một phụ nữ không có văn hóa vừa mang hơi thở xã hội đen, lại vừa có gia đình? Sau này, Lý Gia Đình đã thú nhận rằng mục đích của việc tìm kiếm một cô nhân tình như vậy là để "không để người khác chú ý tới."
Dưới sự theo đuổi và chăm sóc cẩn thận đến "phi thường" của Lý Gia Đình , Từ Phúc Anh bắt đầu cảm nhận thấy: "Mặc dù vẻ ngoài của ông ấy không thu hút phụ nữ, nhưng ở ông ấy có một sự tỉ mỉ và tốt bụng. Sự chân thành của ông ấy đối với tôi đã khiến tôi cảm động." Cuối cùng, nhân lúc vợ đi công tác hai ngày, Lý Gia Đình và Từ Phúc Anh đã thiết lập quan hệ tình nhân.
Tại sao Lý Gia Đình lại "thích" Từ Phúc Anh , một phụ nữ không có văn hóa vừa mang hơi thở xã hội đen, lại vừa có gia đình? Sau này, Lý Gia Đình đã thú nhận rằng mục đích của việc tìm kiếm một cô nhân tình như vậy là để "không để người khác chú ý tới."
Sau khi Từ Phúc Anh thiết lập quan hệ yêu đương với Lý Gia Đình , cô nhanh chóng hiểu ra: Tỉnh trưởng Lý có tác dụng hơn bất kỳ "hắc lão đại" nào! Cũng chính vì thế mà Từ Phúc Anh sau khi đi theo Lý Gia Đình liền không muốn ở cùng với Hầu Liên Hỉ hay những người khác.
Sau khi Từ Phúc Anh thiết lập quan hệ yêu đương với Lý Gia Đình , cô nhanh chóng hiểu ra: Tỉnh trưởng Lý có tác dụng hơn bất kỳ "hắc lão đại" nào!
Hầu Liên Hỉ nhận thấy rằng Từ Phúc Anh rõ ràng đã lạnh nhạt với bản thân, liền đoán rằng có lẽ người phụ này thường xuyên qua lại với Dương Huỳnh Minh. Còn lão đại Dương Huỳnh Minh thì lại nhầm tưởng rằng Hầu Liên Hỉ đang độc chiếm Từ Phúc Anh . Họ buộc tội nhau không hiểu luật chơi "giang hồ", không nể "nghĩa khí bạn bè", bởi vậy đã dẫn tới trận chiến sinh tử tranh người tình "anh sống tôi chết".
Đầu năm 1996, Dương Huỳnh Minh trong một trận đánh đã hại chết Hầu Liên Hỉ, tất nhiên sau đó Dương Huỳnh Minh và đệ tử cũng bị cơ quan công an bắt giữ. Từ Phúc Anh biết bản thân khó chối bỏ trách nhiệm, liền vội vàng hẹn Lý Gia Đình đến "Hải Vương hiệu" để kể vụ việc giết người này có thể liên quan tới mình, đồng thời cũng nói qua loa rằng trước đây bản thân đã dựa và sự hỗ trợ và bảo vệ của hai lão đại này.
Điều khiến Từ Phúc Anh vui mừng khôn xiết là thay vì buộc tội cô, Lý Gia Đình đã an ủi cô và nói: Việc này anh nhất định sẽ giúp em. Sau này em đừng có chơi với những người xấu này nữa!"
Ngay sau đó, Từ Phúc Anh đã bị cơ quan công an thành phố Côn Minh bắt giữ vì tình nghi liên quan đến vụ án, nhưng do Lý Gia Đình sắp xếp nên Từ Phúc Anh chỉ bị giam giữ lấy cung 9 ngày rồi sau đó được phóng thích.
Lúc này, vừa lúc Lý Gia Đình được cấp trên bố trí đi học bồi dưỡng tại Trường Đảng Trung ương. Từ Phúc Anh có nằm mơ cũng không nghĩ được rằng vào ngày cô được trả tự do, Lý Gia Đình đã gọi cho cô từ Trường Đảng Trung ương ở Bắc Kinh. Sau đó, ông gọi cho cô hai hoặc ba lần mỗi ngày, và mỗi cuộc trò chuyện kéo dài một hoặc hai giờ, cuộc trò chuyện lâu nhất từ "10 giờ tối đến 6 giờ sáng hôm sau". Từ Phúc Anh nhớ lại: "Lúc này, tôi thực sự cảm thấy ông ấy rất yêu tôi".
Để thỏa mong đợi của mình, Lý Gia Đình nhiều lần giục Từ Phúc Anh đến Bắc Kinh. Một tuần sau khi rời trại giam Côn Minh, Từ Phúc Anh đã bay đến Bắc Kinh để âm thầm hẹn hò với Lý Gia Đình .
Sau khi Từ Phúc Anh trở thành tình nhân của Lý Gia Đình, cô thường xuyên ra vào ngôi nhà của Lý được bảo vệ nghiêm ngặt trong khuôn viên của Tỉnh ủy. Theo lẽ thường,vợ của Lý Gia Đình, Vương Kiêu, không thể nào làm ngơ với một vị khách không mời như vậy, và càng không thể không tức giận, làm sao có thể ngồi nhìn bên thứ ba ngang nhiên chen chân vào?
Vương Kiêu và Lý Gia Đình là bạn học của trường Đại học Thanh Hoa, sau khi tốt nghiệp cả hai cùng đến Cáp Nhĩ Tân làm việc. Giữa họ cũng đã có hơn 30 năm thăng trầm. Tuy nhiên, sau đó do Vương Kiêu tham tiền tài, nên đã bị Lý Gia Đình và Từ Phúc Anh xoay như chong chóng.
Để che mắt Vương Kiêu, Lý Gia Đình và Từ Phúc Anh đã phối hợp rất ăn ý. Mỗi lần Từ Phúc Anh đến nhà Lý Gia Đình , cô đều tỏ ra nhút nhát, hoang mang lo sợ "báo cáo công việc" với Lý Gia Đình trước mặt người vợ. Ngược lại, Lý Gia Đình cũng bày ra một bộ dạng cấp trên vô cùng "uy nghiêm lạnh lùng" nghe báo cáo của "cấp dưới".
Cứ như vậy, Từ Phúc Anh đã có thể "chung sống hòa thuận" với Vương Kiêu, và bởi vì cô biết trọng lượng của "vợ tỉnh trưởng", nên cô không dám ghen tuông với Vương Kiêu một cách công khai. Từ Phúc Anh thường hay thể hiện bộ dạng vô tư trìu mến nắm lấy tay Vương Kiêu, một câu "chị cả", hai câu "chị cả", khiến cho phu nhân tỉnh trưởng cũng buộc phải nuốt cơn giận vào lòng, không để phát tác ra trước hồ ly tinh này.
Để lấy lòng Vương Kiêu, Từ Phúc Anh thỉnh thoảng cũng gửi thuốc bổ, thời trang, mỹ phẩm đến, cùng "vợ cả" trò chuyện, thậm chí nấu ăn cho Vương Kiêu, từng bước thu hẹp khoảng cách giữa hai người. Sau khi biết được đặc điểm mê tiền của người phụ nữ này, Từ Phúc Anh thường tự bỏ tiền túi ra để lấy lòng "vợ tỉnh trưởng". Mỗi lần đến nhà Lý Gia Đình , Từ đều thu thập những loại thuốc lá, rượu cao cấp và những món đồ khác rồi m ang đến nhà hàng của mình để tiêu thụ, số tiền thu được đều đem đưa cho Vương Kiêu. Vương Kiêu thậm chí còn nhận số tiền 50.000 nhân dân tệ của Từ Phúc Anh hối lộ cho Lý Gia Đình .
Vì cảm thấy có lỗi với Vương Kiêu, Từ Phúc Anh còn tích cực làm nhiều việc khác cho cô, và dần dần có được sự bao dung và tin tưởng của vợ tỉnh trưởng. Tuy nhiên, Từ Phúc Anh vẫn bí mật mua hai chiếc điện thoại di động, một chiếc cho Lý Gia Đình và cô thường liên lạc riêng với nhau .
Việc xử lý sân sau của Từ Phúc Anh đơn giản hơn nhiều so với Lý Gia Đình . Cô thường dựa dẫm vào những người đàn ông khác ngoài chồng mình để tìm kiếm sự "độc lập" làm ăn và "tự lực cánh sinh" về kinh tế. Thực tế những gì cô làm đều đã được "ông chủ nhỏ" chồng mình cho phép. Từ Phúc Anh đã không ít lần tuyên bố với chồng: "Dù có ở bên người đàn ông nào đi chăng nữa, em vẫn luôn đặt anh lên hàng đầu. Em không yêu họ mà chỉ yêu anh ... vì muốn cái gia đình này có thể tốt hơn nữa."
Kể từ khi có Lý Gia Đình làm hậu thuẫn lớn, Từ Phúc Anh đã trăm phương ngàn kế bắt đầu những giao dịch quyền sắc của mình.
Vào tháng 1 năm 1996, Từ Phúc Anh nói với Lý Gia Đình rằng cô ấy cần 3 triệu nhân dân tệ tiền để giải quyết công việc của mình, và yêu cầu Lý Gia Đình giúp cô ấy vay tiền . Lý Gia Đình nói rằng tiền của công không thể lấy cho vay một cách tùy tiện. Tuy nhiên ông lại bày cách cho Từ Phúc Anh : "Em có thể đến bàn bạc với lãnh đạo của huyện Nghị Lương và xin họ họ vay từ Sở Tài chính tỉnh, anh sẽ phê duyệt và sau đó huyện sẽ cấp tiền cho em."
Từ Phúc Anh đã tiếp cận người đứng đầu huyện Nghị Lương là Sài Xuân Trí (người đã bị kết án), giải thích ý định của mình và thúc đẩy để Lý Gia Đình gặp Sài Xuân Trí. Sau đó, bằng một cú quẹt bút của mình, Lý Gia Đình đã chỉ đạo Sở Tài chính tỉnh Vân Nam rút từ quỹ liên tỉnh 3 triệu nhân dân tệ cho Phòng Tài chính huyện Nghị Lương vay. Cùng lúc, Sài Xuân Trí cũng sai người lập báo cáo khống, lấy danh nghĩa phòng tài chính huyện xin vay 3 triệu nhân dân tệ từ Sở Tài chính tỉnh , rồi sau đó chuyển tiền cho Từ Phúc Anh mà không hề làm thủ tục thế chấp bảo lãnh.