Ở Hàn Quốc, có nàng Tô Thị 40 năm ôm ảnh chồng nhìn về phương Bắc

Bảo An |

(Soha.vn) - Trên một hòn đảo của Hàn Quốc, có những người phụ nữ sống mòn mỏi suốt hơn 40 năm qua, với hy vọng gặp lại chồng, con bị Triều Tiên bắt giữ.

Cách đây vài tháng khi quan hệ giữa hai miền Triều Tiên được cải thiện sau 5 tháng căng thẳng chính trị, Bình Nhưỡng đã đề nghị tổ chức một buổi lễ tái hợp dành cho những gia đình bị ly tán bởi cuộc chiến tranh Triều Tiên.

Tuy nhiên, buổi lễ sau đó đã bất ngờ bị hủy bỏ, khiến các gia đình bị ly tán đang mỏi mòn chờ được tái hợp vô cùng thất vọng Rất nhiều gia đình như vậy ở hai miền Triều Tiên vẫn đang sống trong hy vọng một ngày nào đó sẽ có thể gặp lại những người thân yêu của họ.

 

Đảo Geoje của Hàn Quốc là nơi có 18 ngư dân bị Triều Tiên bắt khi họ đang đánh cá tại vùng biển tranh chấp vào tháng 12/1972. Hơn 40 năm sau đó, nhiếp ảnh gia Hàn Quốc Kim Hong-ji đã tới hòn đảo để tìm hiểu về sự việc sau khi anh nghe tin một trong những ngư dân bị bắt cóc, Jeon Wook-pyo, 68 tuổi, trốn thoát khỏi Triều Tiên và trở lại Hàn Quốc cách đây vài tháng. Câu chuyện cảm động sau đó đã được anh kể lại trên Reuters.

Kim đã không tìm được ông Jeon ở đảo. Tuy nhiên, anh đã gặp một số phụ nữ lớn tuổi có chồng hoặc con bị mất tích trong chuyến đi định mệnh hơn 40 năm trước. Cuộc sống lầm lụi, mỏi mòn của họ vượt xa sự tưởng tượng của Kim.

 

Kim Jeom-sun, 82 tuổi là một người như vậy. Chồng bà đã bặt vô âm tín từ ngày tạm biệt vợ để lên con thuyền năm đó. Bà hiện đang sống một mình trong căn nhà khoảng 10m2 ở Busan, phía đông đảo Geoje. Bà đã rời khỏi hòn đảo cách đây khoảng 20 năm vì không chịu được điều tiếng của hàng xóm, những người cho rằng chồng bà đã phản bội và bỏ trốn sang Triều Tiên. Trong căn nhà tồi tàn, điểm sáng duy nhất có lẽ là một vài bức ảnh treo trên tường giúp bà nhớ về người chồng. “Tôi đã chờ và vẫn chờ cho đến nay... Cho dù có thể ông ấy đã chết ở Triều Tiên thì tôi vẫn cứ chờ”, bà Kim Jeom-sun nói.

 

Ok Chul-soon, 82 tuổi, cũng mất chồng. Khi bị bắt, ông là thuyền trưởng của tàu Jeon. Bà đã tiếp tục sống trên hòn đảo ngần ấy năm và cũng chỉ có một vài bức ảnh của người chồng mất tích làm chỗ bấu víu tinh thần. “Sau khi tôi nộp đơn xin tái hợp gia đình, tôi đã mua một sợi dây chuyền vàng để lúc nào vợ chồng gặp nhau thì tặng cho ông ấy”. Nhưng 1 tháng sau đó, bà nhận được thư cho biết chồng bà đã chết.

 

Bà Park Gyu-soon, 88 tuổi, có 2 con trai bị bắt năm 1972. Bà hiện sống trong một căn nhà nhỏ tồn tàn chỉ có 1 ô cửa sổ toen hoẻn, đồ đạc không có gì ngoài một chiếc tivi và một số chăn màn. Bà may mắn hơn nhiều người khác vì đã được gặp một người con trai trong cuộc tái hợp gia đình vào năm 2003. Đó là lần gặp gỡ duy nhất. Các con trai của bà đã lấy vợ và sinh con ở Triều Tiên. Bà bảo bà đã khóc hết cả nước mắt, nên giờ không khóc được nữa. Ban đầu, bà nói bà chẳng dám mong có thể gặp lại con lần nữa.

Tuy thế, trong một phút không kiềm chế được sự nhớ mong đã chôn chặt hàng chục năm qua, bà Park đột ngột níu lấy tay nhiếp ảnh gia Kim mà nói: “Ông Chủ tịch Triều Tiên tên là gì ấy nhỉ? Kim Jong-un phải không? Chủ tịch Kim, xin ông cho phép tôi gặp mặt con trai Kim Tae-joon có được không?”

 

Ký ức về vụ việc năm 1972 vẫn nằm trong tim những người phụ nữ trên đảo Geoje, cho dù sau 41 năm. Cả sự mong chờ và niềm hy vọng cũng thế.

 

Đường dây nóng: 0943 113 999

Soha
Báo lỗi cho Soha

*Vui lòng nhập đủ thông tin email hoặc số điện thoại