40 năm kể từ ngày được đưa vào trang bị (7 tháng 8 năm 1973), xe tăng chiến đấu chủ lực T-72 đã được công nhận là xe tăng tốt nhất trong vòng 25 năm cuối của thế kỷ XX và được liệt vào Sách kỷ lục Guinness như là xe tăng phổ biến nhất hiện nay.
T-72 là một sự kết hợp hài hòa giữa "giá cả-chất lượng" và được hiện đại hóa sâu sắc. T-72 là xe tăng chiến đấu chủ lực thế hệ thứ ba duy nhất của Liên Xô, và đã được xuất khẩu sang nhiều nước trên thế giới sau 5 năm phục vụ trong quân đội Xô Viết. T-72 và các biến thể sửa đổi của nó đã và đang phục vụ trong quân đội của hơn 40 quốc gia trên thế giới.
Xe tăng chiến đấu chủ lực T-72.
T-72 được thiết kế chế tạo bởi các chuyên gia của Văn phòng thiết kế chế tạo máy Ural, hiện nay là Tập đoàn nghiên cứu và sản xuất Uralvagonzavod. Vào cuối những năm 1960 - đầu những năm 1970, Ural cùng với hai công ty khác là Kharkov và Kirov được Bộ quốc phòng Xô Viết giao nhiệm vụ phát triển loại xe tăng chiến đấu chủ lực thế hệ mới có sự kết hợp hỏa lực và giáp bảo vệ cùng với khả năng cơ động cao. Kết quả là, quân đội đã nhận được ba xe tăng T-72, T-64 và T-80, tất cả đều được cho là đáp ứng các yêu cầu của chiến tranh hiện đại, và đều có thể được cải tiến để ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn. Cả ba loại xe tăng đều được khẳng định là xe tăng chiến đấu chủ lực của quân đội Liên Xô.
Trong những năm 1979-1986, các cuộc thử nghiệm đã được tiến hành rộng rãi tại các khu vực khác nhau của đất nước Liên Xô và trong các điều kiện vận hành khắc nghiệt nhất để xác định các đặc tính hiệu suất của xe tăng. Khi so sánh giữa T-64 và T-72, người ta thấy rằng T-72 có động cơ và khung gầm đáng tin cậy hơn, đồng thời có nhiều đặc tính vượt trội so với T-64.
T-80 thì cơ động hơn, đặc biệt là có thể phát triển tốc độ kinh hoàng trên mặt đường phẳng. Song khi di chuyển trên địa hình đồi núi, T-72 mới là loại xe tăng chiến đấu cơ động nhất. Ngoài ra, hệ thống điều khiển hỏa lực của T-72 cũng dễ sử dụng và vận hành hơn so với hai mẫu xe tăng còn lại.
T-72 của quân đội Ấn Độ.
Và sau những cuộc thử nghiệm thành công, T-72 đã được lựa chon và sản xuất hàng loạt với số lượng vô cùng lớn.
Chính nhờ T-72 mà Nhà sản xuất Ural đã được tặng thưởng nhiều huân chương như Huân chương Lenin (1970) và Huân chương Cách mạng Tháng Mười (1976, 1986).
Xe tăng chiến đấu chủ lực T-72 được trang bị pháo nòng trơn 125 mm 2A46M, súng máy đồng trục hạng nhẹ PKMT 7.62 mm (cơ số đạn 2.000 viên), súng máy phòng không hạng nặng 12.7 mm DShK 1938/46 hoặc NSVT (cơ số đạn 300 viên) phía trên vị trí chỉ huy. Ngoài ra, các biến thể T-72 còn có khả năng bắn được tên lửa chống tăng. Pháo chính của T-72 có khả năng phá tan giáp của M1 Abrams từ khoảng cách 1.000 m.
Về hệ thống bảo vệ, T-72 được trang bị giáp composite thế hệ 3, đèn hồng ngoại và ống phóng lựu đạn khói có giáp bảo vệ và thép có độ cứng cao. Giáp tấm composite trên T-72 cải tiến có thể chống đỡ được đạn 105mm trên M1 Abrams từ khoảng cách trên 2000m.
T-72M1.
Xe tăng chiến đấu chủ lực T-72 được trang bị động cơ V-12 Diesel có công suất lên đến 780 mã lực, cho phép chiến xa đạt tốc độ 60 km/h trên đường tốt và 45 km/h trên đường đất. Xe tăng có thể hoạt động ở phạm vi 460 km, với thùng nhiên liệu đặt ngoài tăng lên 700 km.
Dù đã hơn 40 năm, T-72 vẫn còn được sử dụng tương đối rộng rãi ở nhiều quốc gia, thậm chí vẫn được xem là đối thủ đáng gờm của các xe tăng hiện đại. Ngay cả Nga hiện vẫn đang sử dụng khoảng 300 xe tăng T-72 nâng cấp trong quân đội nước này.
T-72 tham gia rất nhiều cuộc chiến tranh ở châu Âu và trên thế giới như Chiến tranh Chechen 1 và 2, Chiến tranh Kosovo, chiến tranh Vùng Vịnh.
Xem xe tăng T-72BM huấn luyến chiến đấu:
Bài vở và ý kiến đóng góp cho chuyên mục vui lòng gửi về email: [email protected]. Trân trọng!