Phần 1: Máy bay phản lực lên thẳng Harrier đã ra đời như thế nào?
Phần 2: Gian nan quá trình thử nghiệm cất/hạ cánh thẳng đứng của Harrier
Yêu cầu về một máy bay cất/hạ cánh thẳng đứng siêu âm
Khi Krestel đang được thử nghiệm bởi phi đội TES, Không quân Hoàng gia Anh (RAF) khá quan tâm đến mẫu máy bay này. Nhưng trong thập niên 1960, một chiến đấu cơ không đạt tốc độ siêu âm bị coi như không có giá trị quân sự.
Vì thế, Hawker đã phát triển nguyên mẫu có tên là P.1150. Đây là một máy bay tương tự P.1127 nhưng có thân lớn hơn 50%.
P.1150 sử dụng phiên bản của động cơ Pegasus với buồng đốt trực tiếp (Plenum Chamber Burning/PCB), nhiên liệu được phun vào van phụt trước và đốt trực tiếp với dòng khí thổi từ van phụt này. Cửa hút khí được thiết kế với các tấm xẻ để giúp máy bay đạt vận tốc tối đa Mach 1,7.
Bản vẽ của mẫu máy bay cất/hạ cánh thẳng đứng P.1150
Trong năm 1960, Bộ Hàng không đưa ra đề xuất Operational Requirement (O.R.345) cho Hawker về một máy bay sử dụng động cơ Pegasus với phiên bản trang bị buồng đốt trực tiếp (PCB). Trước khi O.R.345 được đưa cho Hawker, nó đã bị thay thế bởi bản đề xuất NBMR-3 của NATO.
Một phiên bản của động cơ Pegasus với buồng đốt trực tiếp (PCB)
Mẫu thiết kế P.1154
Mùa hè năm 1961, thông số kỹ thuật của bản đề xuất NBMR-3 được công bố, đây là một chiếc chiến đấu cơ cất/hạ cánh thẳng đứng siêu âm.
Bán kính tác chiến của NBMR-3 là 465 km khi bay ở tốc độ Mach 0,9 và lên tới Mach 1,5 khi ở độ cao lớn. Ngoài ra họ còn còn cung cấp một số tiền để chế tạo 12 máy bay này vào cuối năm 1966.
Mô hình của mẫu Hawker P.1154 phát triển cho Hải quân Hoàng gia (RN)
Sau khi xem xét lại P.1150, Hawker nhận thấy rằng nó không đáp ứng được những yêu cầu đặt ra. Họ để ý đến bản sử dụng cánh quạt nâng riêng. Nhưng do mẫu thử nghiệm VAK-191 của VFW (Tây Đức) tạo lực cản quá nhiều, tỷ lệ lực đẩy trên trọng lượng thấp nên đã hủy bỏ ý tưởng này.
Bristol phát triển một phiên bản động cơ có PCB mới tên là BS.100, tăng nhiệt độ ở các van phụt trước lên 930oC, nóng hơn 260oC so với thế hệ trước. Điều này giúp tăng lực đẩy của máy bay, do vậy khung thân phải được làm rộng hơn P.1150.
Vào tháng 1/1962, mẫu đề xuất mới có tên P.1154 được nộp cho NATO, cùng với mẫu máy bay cất/hạ cánh thẳng đứng Mirage III-V của Pháp và VAK-191 của Tây Đức. NATO không chọn ra bất kỳ chiếc nào, mỗi nước thành viên trang bị máy bay của riêng mình nhưng sẽ theo chuẩn NATO.
Mô hình của mẫu Hawker P.1154 phát triển cho Không quân Hoàng gia (RAF)
Sau 18 tháng nghiên cứu P.1154 theo các yêu cầu của Không quân (RAF) và Hải quân Hoàng Gia Anh (RN). Không quân muốn có phiên bản tấn công chiến thuật bay thấp và một phiên bản đánh chặn siêu âm. Trong khi Hải quân lại muốn một máy bay đánh chặn 2 người lái, có thể cất/hạ cánh trên tàu sân bay.
Có tất cả 3 phiên bản riêng biệt đã được đệ trình lần lượt và đều bị từ chối do thiết kế máy bay không đáp ứng được những yêu cầu mà họ đặt ra.
Động cơ BS.100 PCB
Vào ngày 2/2/1965, P.1154 chính thức bị hủy bỏ mặc dù mẫu thử nghiệm đầu tiên đã chế tạo và được hoàn thành 30% cùng với động cơ có PCB cũng trong giai đoạn thử nghiệm. Thay vào đó Hải quân và Không quân Hoàng gia Anh đặt mua thêm những chiếc F-4 Phantom II.
(Còn tiếp)