Strike Eagle và gói nâng cấp FAST
Mặc dù chi tiết của cuộc tấn công tầm xa trong chiến dịch Wooden Leg của Israel đã được giữ bí mật, nhưng Tình báo Mỹ biết chính xác nhiệm vụ được thực hiện như thế nào.
Việc sử dụng những máy bay F-15C/D được cải tiến nhẹ làm nhiệm vụ tấn công mặt đất đã cho thấy khả năng mới của dòng máy bay này.
Sau đó chương trình máy bay cường kích F-15E Strike Eagle chính thức được bắt đầu. Trên thực tế, tính năng của chúng vốn đã được đề ra trong các cấu hình khác nhau bởi McDonnell Douglas và Không quân Hoa Kỳ từ thập niên 1970.
Sau khi đánh bại các mẫu máy bay F-16XL trong một cuộc đấu thầu, chuyến bay chính thức đầu tiên của F-15E, diễn ra chỉ một năm sau khi chiến dịch Wooden Leg thành công, và chúng đã được đưa vào biên chế của Không quân Hoa Kỳ vào năm 1988.
Một trong những điểm mới của F-15E là thùng nhiên liệu hòa nhập khí động (CFT), hay còn gọi là "Gói nâng cấp FAST," (Fuel And Sensor, Tactical Packs).
Một số khả năng của thùng dầu hòa nhập khí động.
Những thùng nhiên liệu hòa nhập khí động được lắp vào 2 bên thân máy bay, mỗi thùng chứa khoảng 3.200 lít nhiên liệu cùng với các cảm biến và giá treo vũ khí.
Trong thực tế, các thùng nhiên liệu hòa nhập khí động này có thể lắp được cho F-15C/D và thậm chí cả F-15A/B trước đó (nguyên mẫu F-15E chính là một chiếc F-15B lắp thùng dầu hòa nhập khí động).
Các nhà thiết kế đã hình dung gói FAST này có thể mang tất cả mọi thứ từ nhiên liệu đến hàng hóa, mặc dù phần lớn các khái niệm này không bao giờ thành hiện thực.
Lúc đầu Không quân Mỹ chỉ nhìn thấy được một lợi thế của gói FAST, là tăng cường tầm hoạt động của máy bay, với một số máy bay được triển khai đến Iceland hoặc đồn trú tại Alaska và sử dụng chúng không thường xuyên cho nhiệm vụ tuần tra tầm xa.
Nhưng Không quân Israel lại nhìn thấy các lợi ích tuyệt vời đối các thùng nhiên liệu hòa nhập khí động, không chỉ để tăng cường tầm bay mà nó còn giúp các máy bay tiêm kích Baz của họ trở thành những máy bay tiêm kích đa năng hạng nặng thật sự.
Giống như F-15E, thùng dầu hòa nhập khí động của F-15 Baz có thể được lắp trên các giá treo vốn chỉ chuyên dùng để mang tên lửa không - đối - không hoặc bom.
F-15D Baz với 2 thùng dầu hòa nhập khí động chuẩn bị lắp vào thân.
Điều này cho phép F-15 Baz lắp được các thùng dầu phụ ở dưới cánh, thậm chí ở giá treo trung tâm nhưng vẫn mang được vũ khí không - đối - đất. Ngày nay, nhiều chiếc F-15 Baz có thể được nhìn thấy trang bị thùng dầu hòa nhập khí động được chế tạo bởi IAI.
Không quân Israel vẫn rất thích sử dụng thùng dầu hòa nhập khí động đến tận ngày hôm nay, không chỉ trên các phi đội F-15 Baz mà còn trên tất cả máy bay tiêm kích đặt mua từ đầu những năm 1990.
Ngoài ra, nhiên liệu không phải là thứ duy nhất mà các thùng dầu này mang theo. Cảm biến và bộ phát sóng cũng có thể được trang bị bên trong chúng, tạo cho F-15 Baz một loạt các tùy chọn lắp các trang bị phụ trợ mà không cần tới các giá treo vũ khí của mình.
Chương trình nâng cấp và đơn đặt hàng F-15C/D Baz cuối cùng
Vào cuối những năm 1980, Không quân Israel đã nhận lô F-15C/D cuối cùng. Sau đó, sau Chiến tranh vùng Vịnh, Mỹ tặng Israel 12 chiếc F-15A và 1 chiếc F-15B đã qua sử dụng trong kho của Lực lượng Phòng không quốc gia ở Louisiana.
Đây được coi như một lời cảm ơn vì đã không can thiệp vào Chiến dịch Bão táp Sa mạc dù các tên lửa Scud của Saddam bắn qua lãnh thổ Israel trong suốt cuộc xung đột.
Tình trạng của những chiếc máy bay này vẫn chưa rõ ràng. Một số được cho là ở trong tình trạng tồi tệ hơn cả các máy bay F-15A/B hiện có lúc đó của Israel, nhưng có lẽ một số chiếc đã được biên chế vào các phi đội Baz.
Các máy bay còn lại có thể được sử dụng để huấn luyện hoặc dự trữ để lấy phụ tùng thay thế.
Trong cùng thời gian đó, Israel nâng cấp các phi đội F-15 Baz với khả khả năng tấn công mục tiêu mặt đất tầm xa nhờ tên lửa không - đối - đất dẫn đường bằng TV Popeye, mở rộng phạm vi tấn công từ xa của F-15 Baz lên đến 80km.
F-15D Baz trang bị với tên lửa Popeye và thiết bị liên kết dữ liệu có vỏ bọc (lắp dưới giá treo trung tâm thân).
Tên lửa Popeye là một vũ khí đắt tiền nhưng khá uy lực, chế độ dẫn đường tương tự bom GBU-15, phi công ngồi đằng sau sẽ theo dõi và điều khiển tên lửa đến mục tiêu thông qua hình ảnh nhận được từ đầu dò quang điện tử của tên lửa.
Nhờ có tên lửa này, phi đội F-15 Baz có nhiều khả năng tiêu diệt mục tiêu sâu trong lãnh thổ đối phương, những nơi có sự bố trí phòng vệ cao hơn bao giờ hết.
F-15 Baz cũng được nâng cấp để trang bị tên lửa không - đối - không tầm ngắn Python 4 và mũ phi công tích hợp Elbit DASH, giúp phi công có khả năng tham chiến các mục tiêu mà không cần phải điều khiển máy bay đến đường ngắm trên màn hình hiển thị HUD.
Mũ phi công tích hợp Elbit DASH.
Thay vào đó phi công chỉ việc “nhìn” vào mục tiêu và khai hỏa tên lửa, nhờ góc quét rộng và khả năng khóa sau khi bắn nên Python-4 không cần phải vào đúng tầm ngắm để khai hỏa.
Đây là một khả năng mới trong không chiến của F-15 Baz mà phải mãi hơn một thập kỷ sau đó Không quân Mỹ mới làm được nhờ mũ bay tích hợp (JHMCS) và tên lửa không - đối - không AIM-9X.
F-15 Baz cũng tham gia tấn công mặt đất một lần nữa trong Chiến dịch Accountability vào ngày 25 tháng 7 năm 1993, mục tiêu lần này là Hezbollah ở Lebanon, với 979 phi xuất trong 7 ngày diễn ra chiến dịch. F-15 bay cả nhiệm vụ hộ tống phòng không và tấn công mặt đất.
(Còn tiếp)