Buk M1-2 (NATO: SA-17) là phiên bản nâng cấp của Buk M1 (SA-11) được sản xuất lần đầu năm 1998 tại Nga.
Đề án phát triển hệ thống tên lửa phòng không Buk do Viện nghiên cứu Chế tạo dụng cụ (NIIP) mang tên Tikhomirov đảm nhiệm từ những năm 1970 của thế kỷ trước.
Hệ thống Buk ra đời nhằm thay thế hệ thống tên lửa phòng không 2K12 Kub đã lỗi thời. Toàn bộ hệ thống Buk được lắp trên xe bánh xích có tính việt dã cao. Trong ảnh: xe phóng tự hành TELAR 9A317
Một hệ thống Buk M1-2 gồm 6 bệ phóng với cơ số 24 đạn tên lửa. Ngoài ra, chúng cũng kèm theo hệ thống radar phát hiện mục tiêu và điều khiển hỏa lực. Chúng có cả các thiết bị chế áp điện tử để bảo vệ trước các tên lửa dẫn đường và bom thông minh của đối phương.
Đạn tên lửa 9M317 của hệ thống Buk M1-2 có khả năng tiêu diệt các mục tiêu bay với tốc độ lên đến 1.200 m/s ở cự ly 40 km.
Tên lửa thuộc hệ thống Buk được thiết kế để có thể phòng thủ được đa tầm. Chúng hoàn toàn có khả năng bắn hạ các phương tiện bay của đối phương từ độ cao 30 m đến 18 km.
Xe tiếp đạn - Chấp hành phóng 9A316 của hệ thống Buk M1-2.
Điểm phân biệt đạn tên lửa 9M38M1 của hệ thống Buk M-1 đời cũ với đạn 9M317 của Buk M1-2 là cánh của chúng kéo dài gần đến gốc.
Buk M1-2 có biến thể đặt trên xe bánh lốp được định danh Buk M2E. Hệ thống Buk nếu được kết hợp với S-300 hay Pantsir sẽ tạo ra một chiếc ô phòng thủ nhiều tầng nhiều lớp.
Sức mạnh hệ thống TLPK Buk M1-2