Panzerkampfwagen E-100 - Siêu xe tăng cuối cùng của Đức quốc xã

ĐTN |

Vào giai đoạn cuối của Chiến tranh thế giới thứ hai, Đức vẫn đặt niềm tin vào một siêu xe tăng có thể đảo ngược tình thế và giành lại thắng lợi trên chiến trường.

Niềm hy vọng đó mang tên Panzerkampfwagen E-100 - thiết kế xe tăng siêu nặng của Đức, nó có thể được sử dụng như nền tảng cho một hệ thống pháo binh cũng như một tổ hợp phòng không và pháo diệt tăng tự hành hạng nặng.

Panzerkampfwagen E-100 - Siêu xe tăng cuối cùng của Đức quốc xã - Ảnh 1.

Khung gầm của Panzerkampfwagen E-100

Tương tự các loại vũ khí không tưởng, E-100 không bao giờ đi vào sản xuất hàng loạt, hoặc trong trường hợp này, thậm chí chưa bước vào giai đoạn thử nghiệm. Chỉ có một khung gầm tương đối hoàn chỉnh được chế tạo.

Panzerkampfwagen E-100 - Siêu xe tăng cuối cùng của Đức quốc xã - Ảnh 2.

Lính Đồng minh đang kiểm tra khung khung gầm E-100 ở nhà máy

Thiết kế cơ sở đã được ra lệnh chế tạo bởi Waffenamt, như một sự phát triển song song với Maus trong tháng 6/1943. Xe tăng siêu nặng 188 tấn Maus cũng không bao giờ đi vào phục vụ, chỉ có 2 chiếc được sản xuất, trong đó 1 chiếc chưa hoàn thiện.

E-100 dự định là nguyên mẫu thử nghiệm nặng nhất của loạt xe Entwicklung (E có nghĩa là phát triển). Trong việc phát triển 2 mẫu xe tăng này, mục tiêu đặt ra là chuẩn hóa càng nhiều thành phần càng tốt.

Tháng 3/1944, công ty Adlerwerke từ Frankfurt Auf Main nộp bản thiết kế 021A38300 cho một chiếc xe tăng siêu nặng được gọi là E-100, sau khi chúng được đề xuất vào tháng 4/1943.

E-100 dự định sẽ trang bị 1 khẩu pháo 149 mm và 1 khẩu 75 mm. Có 2 loại động cơ tỏ ra phù hợp, một là động cơ Maybach HL230 700 mã lực, với bộ truyền động lấy từ Tiger II, cho tốc độ tối đa 23 km/h; loại thứ hai là động cơ Maybach 1.200 mã lực, cho tốc độ ước tính khoảng 40 km/h.

Xe tăng có cả tấm che xích có thể tháo rời và dải xích hẹp để vận chuyển được bằng đường sắt. Thiết kế trên tương tự ý tưởng Tiger-Maus ban đầu, nhưng được trang bị bánh chịu nặng đường kính 900 mm và hệ thống giảm xóc mới chứ không phải là thanh xoắn ban đầu.

Panzerkampfwagen E-100 - Siêu xe tăng cuối cùng của Đức quốc xã - Ảnh 3.

Hình vẽ tỷ lệ 1:1 của E-100

Tháp pháo của xe được thiết kế lại, đơn giản và nhẹ hơn so với tháp pháo của Maus. Giấy phép đã được thông qua để sản xuất các chiến xa dựa trên tiềm năng của E-100 như một pháo tự hành diệt tăng, với việc trang bị pháo StuK 15 cm L/63 hoặc pháo 17 cm StuK L/53.

Panzerkampfwagen E-100 - Siêu xe tăng cuối cùng của Đức quốc xã - Ảnh 4.

Một người lính đang kiểm tra pháo 12,8 cm KwK có thể lắp cho E-100

Tháng 7/1944, Hitler ra lệnh dừng phát triển chiếc xe tăng siêu nặng này. Tuy nhiên công việc vẫn tiếp tục với mức độ ưu tiên rất thấp, chỉ có 3 nhân viên của Adler lắp ráp các mẫu thử nghiệm.

Panzerkampfwagen E-100 - Siêu xe tăng cuối cùng của Đức quốc xã - Ảnh 5.

Ảnh màu của khung gầm E-100

Nguyên mẫu đầu tiên không bao giờ hoàn thành đầy đủ và khung gầm của nó được tìm thấy bởi Tiểu đoàn pháo binh 751 của Mỹ trong tháng 4/1945. Một phần của chiếc xe được hoàn thiện bởi Quân đội Anh để đánh giá và sau đó loại bỏ vào thập niên 1950.

Panzerkampfwagen E-100 - Siêu xe tăng cuối cùng của Đức quốc xã - Ảnh 6.

Khung gầm E-100 trên rơ moóc

Panzerkampfwagen E-100 - Siêu xe tăng cuối cùng của Đức quốc xã - Ảnh 7.

E-100 chuẩn bị được kéo về Anh

Quân Đồng Minh thử nghiệm xe tăng Panther, Tiger và E-100

Đường dây nóng: 0943 113 999

Soha
Báo lỗi cho Soha

*Vui lòng nhập đủ thông tin email hoặc số điện thoại