Chiều 8/5, TAND TP HCM tiếp tục xét xử Văn Kính Dương (38 tuổi, quê TP Hà Nội), Vũ Hoàng Anh Ngọc (còn được gọi là Ngọc "miu", 25 tuổi) và các đồng phạm: Nguyễn Thu Huyền, Lê Hương Giang, Lê Văn Mang, Phạm Bảo Quân, Nguyễn Đức Kỳ Nam, Nguyễn Bá Thành, Nguyễn Đắc Huy, Phạm Thị Thu Huyền.
Bán quần áo, cho vay nặng lãi để buôn ma túy
Trả lời những câu hỏi chất vấn, Dương khai có 5 người con đều được ông bà nội ngoại nuôi dưỡng. Anh ta khai ông bà hai bên nội ngoại cũng gặp nhiều khó khăn nên không thể giúp đỡ nhiều. Về số tiền 4 tỷ nhận từ cha mẹ, Dương khai được nhờ để mua chung cư nhưng sau đó anh ta mượn để đầu tư làm ăn.
Cụ thể, Dương đã góp vốn đầu tư nhà hàng Sen Hồng (quận 1, TP HCM) với người quen. Phần tiền 1,3 tỷ đồng còn lại, anh ta sử dụng cho vay nặng lãi để kiếm lời. Anh ta khai chuyên cho vay đáo hạn những người cần tiền để trả nợ ngân hàng để lấy giấy tờ.
Bên cạnh đầu tư nhà hàng, ông trùm ma túy cũng cho biết thường xuyên nhập túi xách và quần áo để mua đi bán lại, kiếm lời. Những lúc này là Huyền đi thu và lấy hàng. Anh ta cũng cho biết bản thân đầu tư kinh doanh xe máy cũ để kiểm lời.
Ông trùm ma túy Văn Kính Dương tại phiên xử.
Tại phiên xử sáng nay, chủ tọa chất vấn Văn Kính Dương về việc anh ta khai không liên lạc gia đình trong khi bố bị cáo khai đã đưa tiền cho con trong thời gian trốn truy nã. Trùm ma túy nói chỉ duy nhất 1 lần vào dịp Tết, bị cáo thông qua người quen để vay tiền bố.
Sau đó, Dương mượn của gia đình hơn 4 tỷ đồng, còn 10.000 USD và 4.400 nhân dân tệ mà công an tìm thấy ở nhà bị cáo là tiền có được từ việc kinh doanh quần áo, túi xách và xe máy cũ.
Trả lời chất vấn của HĐXX, Dương thẳng thắn khai nhận về quá trình điều chế ma túy. Theo công thức được cung cấp, các hoá chất cần thiết được Dương mua với giá khoảng 40.000 đồng/ chai 500ml. Riêng methanol và một số hoá chất khác, Dương không nhớ mua với giá bao nhiêu.
Ông trùm ma túy cũng kể lại 3 lần thử nghiệm điều chế ma túy. Lần thứ nhất ở biệt thự 122 khu Trung Sơn, Dương nói Quân chưa tham gia mà chỉ tới dọn dẹp đồ đạc các thùng đồ hóa chất. Bị cáo Mang, Kỳ Nam lúc đó cũng chỉ bê hóa chất. Tương tự lần thứ hai cũng chỉ là thử nghiệm.
Cho đến lần sản xuất ma túy thứ 3, Quân và Mang tham gia cùng điều chế. Những lần bào chế ma túy sau đó, Dương đều thuê các biệt thự và nhà ở Nha Trang, Trà Cổ (Quảng Ninh).
Lê Hương Giang bị cáo buộc là cánh tay đắc lực của ông trùm Văn Kính Dương.
Khi được hỏi về số tiền thu lợi từ việc mua bán ma túy, Dương nói rằng chưa có lời. Toàn bộ số tiền thu được đều được sử dụng để mua hóa chất cho những lần điều chế chất cấm sau và trả lương cho các đàn em. Dương cũng cho biết bản thân phải bỏ tiền kinh doanh riêng để thực hiện kế hoạch sản xuất chất cấm.
Dương cũng cho biết cơ quan điều tra thu giữ của anh ta nhiều điện thoại và đồng hồ. Các điện thoại của Dương có cái không dùng trong việc sản xuất ma túy mà chỉ liên lạc với người thân, Dương xin tòa cho trả lại. 6 đồng hồ Dương nói cũng không liên quan và mua từ tiền buôn bán ma túy nên bị cáo này cũng được nhận lại.
"Tôi cần có tiền nhiều để lo cho các con"
Luật sư bào chữa cho quyền và lợi ích của Dương hỏi: "Tại sao anh làm rất nhiều nghề như vậy mà lại tham gia sản xuất ma túy? Có phải bị cáo có gánh nặng kinh tế gia đình", "Đúng, tôi cần có tiền nhiều để lo cho các con của tôi", Dương khai. Dương trả lời rằng hoàn cảnh của gia đình khó khăn, buộc anh ta phải buôn ma túy để có tiền, giúp đỡ anh em.
Anh ta cho rằng những người tham gia làm việc cho mình đều là những người quen thân. "Họ làm việc cho tôi là vì tình cảm chứ không nhằm mục đích lợi nhuận, tôi trả bao nhiêu cũng được", Dương nói. Anh ta cho biết bản thân cũng thường xuyên giúp đỡ khi các anh em gặp khó khăn.
Nguyễn Đức Kỳ Nam, người đóng vai trò chính trong việc sản xuất ma túy.
Cáo trạng thể hiện để tránh bị phát hiện, Dương thường xuyên thuê người chuyển hóa chất và dụng cụ sản xuất ma túy từ Bình Chánh ra Đồng Nai, Nha Trang và ngược lại. Ma túy sản xuất được, Dương đem về cất giấu tại biệt thự ở quận 1 và căn hộ tại quận 5 để chờ bán.
Tổng cộng Dương đã sản xuất ra được 124kg bột ma túy, Dương đem chia cho đối tượng tên Tom (người cung cấp công thức sản xuất ma túy cho Dương), số còn lại 40kg, Dương chế tạo thành khoảng 500.000 ngàn viên ma túy, đóng vào các gói cà phê rồi cất giấu tại Hải Phòng, Hà Nội để phân phối.
Thuốc lắc dập viên được đàn em của Dương bán đi khắp nơi với giá từ 50-70 ngàn/1 viên. Riêng Dương thuê người lái ô tô từ TP HCM ra Nha Trang, Hải Phòng để phân phối ma túy. Mỗi tháng, ông trùm ma tuý trả cho đàn em 50 triệu/tháng.
Quá trình xét xử tại tòa, bị cáo Lê Hương Giang khai, mỗi lần Dương nhờ Giang đi giao hàng đều trả 500.000 tiền taxi, đồng thời bị cáo Giang phủ nhận lời khai Dương trả công cho bị cáo bằng 1 thùng thuốc lắc 500 viên như trong quá trình điều tra.
Các bị cáo Nguyễn Đắc Huy, Nguyễn Thu Huyền đều khai nhận không biết trong các gói hàng Dương nhờ giao là ma tuý. Song các bị cáo này đều thừa nhận được Dương trả công khá cao, từ 15-20 triệu đồng.
Trước đó, lời khai của các bị cáo tại phiên tòa ngày 7/5 thể hiện việc mua hóa chất, vận chuyển hóa chất để sản xuất ma túy khá dễ dàng. Theo đó, sau khi thỏa thuận với đối tượng tên Tom (chưa rõ lai lịch), Văn Kính Dương đã bắt tay vào thuê địa điểm, mua trang thiết bị, hóa chất để sản xuất ma túy.
Mỗi lần cần nguyên vật liệu để sản xuất ma túy, bị cáo nhờ đàn em hoặc người quen mua hàng ngàn lít hóa chất ở chợ tại Hà Nội rồi thuê xe chuyển vào TP HCM.
Đối với đàn em thì Dương nói là mua để sản xuất ma túy, đối với bạn bè thì Dương nói dối mua để làm nghề thuộc da. Tiền công Dương trả cho người đi mua hóa chất chuyển vào TP.HCM là 20 triệu đồng/lần.
Để tránh bị phát hiện, Dương thường xuyên thuê người chuyển hóa chất và dụng cụ sản xuất ma túy từ Bình Chánh ra Đồng Nai, TP Nha Trang (tỉnh Khánh Hòa) và ngược lại.