Vợ chồng tôi cưới nhau 15 năm nay, nước mắt nhiều hơn hạnh phúc. Làm được bao nhiêu tiền thì lo chạy chữa tìm kiếm đứa con. Khi có còn rồi, tưởng hạnh phúc sẽ về với gia đình tôi, nào ngờ đau khổ, khó khăn còn nhiều hơn.
Tôi sinh đôi nhưng 2 con đều mắc bệnh tim bẩm sinh. Từ khi biết các con bị bệnh, chồng tôi sống khép kín, ít giao thiệp với bạn bè, ai hỏi về tình hình sức khỏe của con, anh cũng giấu không dám nói sự thật. Cả ngày, chồng tôi chỉ biết làm việc để kiếm tiền chữa bệnh và nuôi vợ con.
Chăm sóc 2 đứa trẻ khỏe mạnh đã vất vả, mà tôi lại phải chăm các con bị bệnh nên càng mệt mỏi hơn. Con quấy khóc cả ngày, từ ngày sinh con, tôi chưa được 1 giấc ngủ ngon lành. Tôi chỉ biết cố gắng hơn nữa để chồng yên tâm làm việc.
Khi các con được 3 tuổi, vợ chồng tôi đều gầy và già đi rất nhiều. Chúng tôi không còn thời gian chăm sóc bản thân nữa.
Tuần vừa rồi, bất ngờ chồng hỏi vợ tài khoản còn tiền không, chuyển cho anh ấy 1 triệu ủng hộ bạn. Tôi bảo tiền chữa bệnh cho con không có, tiền ăn phải chạy từng bữa, lấy tiền đâu mà ủng hộ người ta.
Chồng nói 1 người bạn học chung thời đại học đã xin việc giúp anh, bây giờ người ấy mắc bệnh hiểm nghèo, còn khó khăn hơn gia đình tôi. Chồng bảo có ơn phải trả, sống không thể chỉ biết nhận mãi được. Biết vợ không có tiền, chồng gọi điện hỏi vay tiền của đồng nghiệp để ủng hộ bạn.
Khoảng 30 phút sau kể từ lúc chồng chuyển khoản cho bạn, tài khoản của chồng tôi bất ngờ nhận được số tiền 201 triệu từ tài khoản của anh lớp trưởng thời đại học. Đọc nội dung là tập thể lớp ủng hộ gia đình tôi và lời chúc các con mau khỏi bệnh, nhìn tin nhắn mà mắt tôi ướt nhòa.
Ngay sau đó, anh lớp trưởng gọi điện lại cho chồng tôi và giải thích sự việc. Mọi người biết hoàn cảnh gia đình tôi khó khăn từ lâu nhưng mỗi lần hỏi, chồng tôi đều giấu tình hình sức khỏe của con. Sợ chồng tôi không cho số tài khoản ngân hàng nên mọi người mới nghĩ ra kế ủng hộ người bạn mắc bệnh hiểm nghèo để lấy số tài khoản của chồng tôi.
Bạn học của chồng thật hiểu tính cách của anh ấy, họ đúng là những người bạn tốt. Chúng tôi rất cảm kích tấm lòng của mọi người đã giúp đỡ lúc gia đình tôi. Nhận số tiền đó, không biết bao giờ vợ chồng tôi mới trả hết ân huệ của mọi người?