Cho đến nay ít người biết được rằng, Otto Kuehn đã góp phần quyết định cho chiến thắng của không quân Đế quốc Nhật chỉ bằng phương pháp liên lạc hết sức thô sơ: Ngôn ngữ tín hiệu. Tuy nhiên ông ta đã nâng cách thức liên lạc này lên tầm nghệ thuật bậc thầy.
Cả gia đình điệp viên Đức quốc xã xâm nhập nước Mỹ
Bernard Julius Otto Kuehn còn được gọi là Kuhn, sinh năm 1895 ở miền Đông nước Đức và là bạn thân của Joseph Goebbels, Bộ trưởng Bộ Tuyên truyền của Đệ tam Đế chế Đức.
Năm 1933, khi Hietler thành lập Đảng Quốc xã, Bernard Julius Otto Kuehn nhanh chóng gia nhập rồi được đào tạo để trở thành sĩ quan tình báo thuộc Cơ quan Tình báo quân sự Đức Quốc xã Abwehr.
Khi chuẩn bị châm ngòi cho Chiến tranh thế giới lần thứ 2, Đức quốc xã hiểu rằng muốn xâm chiếm châu Âu cần phải dè chừng Mỹ, nên đã nghiên cứu vị trí chiến lược của Trân Châu Cảng, vốn cực kỳ quan trọng đối với toàn bộ vùng Bắc Thái Bình Dương.
Năm 1935, Joseph Goebbels giao nhiệm vụ cho Otto Kuehn đến Hawaii thu thập tin tức tình báo cho phía Nhật Bản.
Ngày 15-8-1935, Bernard Julius Otto Kuehn, 40 tuổi, dưới vỏ bọc của một người không chấp nhận chủ nghĩa Quốc xã, dẫn gia đình gồm vợ là Friedel, 36 tuổi, con gái 17 tuổi là Susie Ruth, con trai 11 tuổi là Bernard Joachim Kuehn và 2 người em cùng cha khác mẹ là Hans Joachim và Eberhard, đến Honolulu, bang Hawaii, xin định cư.
Sau nhiều ngày thẩm tra - mà thực tế là chẳng thẩm tra gì vì hồ sơ của gia đình Otto Kuehn được Cơ quan Tình báo quân sự Đức Abwehr chuẩn bị rất chu đáo - hơn nữa lúc ấy lại đang diễn ra một làn sóng người chạy trốn khỏi nước Đức quốc xã - chủ yếu là người gốc Do Thái - đến định cư ở Mỹ và các quốc gia châu Âu nên đơn xin của Kuehn được chính quyền Mỹ trên đảo Hawaii chấp thuận.
Nửa năm trước ngày đến Honolulu, Otto Kuehn đã hướng dẫn vợ, con và 2 người em cùng cha khác mẹ các nghiệp vụ tình báo.
Cô con gái Susie Ruth hẹn hò với nhân viên quân sự Mỹ và mở một tiệm làm đẹp cung cấp các dịch vụ tốt nhất và rẻ nhất trong thành phố. Những người vợ của các nhân viên quân sự cấp cao sẽ dành hàng giờ để tán gẫu về việc sắp tới và kế hoạch đi lại của chồng và bạn trai.
Susie Ruth sau này cho biết, tiệm làm đẹp là một mỏ tin. “Họ nói chuyện rất nhiều, họ cảm thấy nhẹ nhõm khi họ rời khỏi nơi này sau khi nói hết mọi chuyện”, Ruth nói.
Con trai của Otto Kuehn, Bernard Kuehn chỉ mới 11 tuổi khi được huấn luyện để đặt những câu hỏi chính xác về tàu chiến và tàu ngầm. Hans cũng được huấn luyện để chú ý đến một số khu vực quan trọng trên những con tàu và tàu ngầm đó.
Mỗi buổi sáng, Otto Kuehn cho Bernard ăn mặc như một thủy thủ Hải quân Mỹ để thể hiện lòng yêu nước và dắt tay cậu bé đi bộ dọc theo bờ sông. Các sĩ quan sẽ mời Hans vào tàu chiến hoặc tàu ngầm và đó là lúc Hans bắt đầu thu thập tình báo.
Công việc của vợ Otto Kuehn, bà Friedel là ghi lại tất cả thông tin tình báo mà gia đình có được. Tất cả những tin tức tình báo thu thập được, Otto Kuehn chuyển về Berlin qua một mạng lưới giao liên cực kỳ phức tạp để Đức quốc xã báo cho Nhật Bản.
Đỉnh cao của phương thức liên lạc tín hiệu
Otto Kuehn có một hệ thống tín hiệu phức tạp, tất cả đều được phát triển và nâng tầm. Ánh sáng chiếu sáng từ cửa sổ nhỏ mái nhà của Otto trên bãi biển Lanikai từ 9 giờ đến 10 giờ tối, có nghĩa là các tàu sân bay của Mỹ đã di chuyển.
Một tấm vải treo trên dây phơi quần áo tại nhà của anh ta từ 10 đến 11 giờ sáng có nghĩa là lực lượng hải quân chiến đấu đã rời bến cảng.
Hai tấm vải trải giường màu trắng phơi ngoài sân có nghĩa là 2 tàu sân bay đã rời Trân Châu Cảng; hàng loạt quần áo trên dây phơi có nghĩa là 2 sân bay ở Honolulu hiện có bao nhiêu máy bay; đèn pha xe hơi chỉ sáng một bên là 1 tàu khu trục vừa vào cảng, quần dài tượng trưng cho máy bay ném bom, áo sơ mi là máy bay tiêm kích...
Hồ sơ của FBI cho thấy có 8 phương pháp được Otto Kuehn sử dụng để gửi tin. Tất cả các phương pháp này được Otto Kuehn trao đổi kỹ với Takeo Yoshikawa, nhân viên tình báo ngoại giao của Hải quân Nhật Bản gửi đến Honolulu để nhận tin từ Otto Kuehn.
Một tháng trước khi diễn ra vụ tấn công vào Trân Châu Cảng, Nhật Bản cần đánh giá lại toàn bộ lực lượng Hải quân Mỹ. Ngày 21-11-1941, Cơ quan Tình báo Hải quân Nhật Bản giao nhiệm vụ cho Yoshikawa thu thập tin tức tình báo qua hệ thống 97 câu hỏi với yêu cầu trả lời trong vòng 24 giờ. Yoshikawa tìm đến Otto Kuehn.
Yoshikawa gửi bản câu hỏi qua tín hiệu mã hóa cho Otto Kuehn kèm theo một mật hiệu “Gặp ngay lập tức”. Trong buổi gặp gỡ ấy, Yoshikawa đưa Kuehn 1 phong bì đựng 14.000USD cùng 97 câu hỏi.
Nhiều năm sau - năm 1960 - Yoshikawa viết trên tờ Ashahi Simbun: “Không cần phải suy nghĩ, Kuehn giải đáp ngay những câu hỏi rồi đưa lại cho tôi cùng với các bản đồ, các bản phác thảo vị trí neo đậu của tàu chiến Mỹ. Đây thật sự là một mỏ vàng cho Nhật Bản”.
Ngày 6-12-1941, tất cả những thông tin mà Kuehn cung cấp cho Yoshikawa được chuyển về Tokyo. Sáng hôm sau, lúc 7 giờ 55 phút ngày 7-12-1941, 353 máy bay xuất phát từ 6 tàu sân bay của Hải quân Nhật Bản lần lượt lao xuống Trân Châu Cảng.
Trận tập kích bất ngờ đã đánh chìm 4 thiết giáp hạm và gây hư hỏng cho 4 chiếc khác, đánh chìm 3 tuần dương hạm, 3 khu trục hạm và 1 tàu thả mìn, phá hủy 188 máy bay, 2.402 lính Mỹ chết, 1.282 người khác bị thương. Phía Nhật chỉ mất 29 máy bay, 4 tàu ngầm mini, 65 người chết. Vài giờ sau đó, nước Mỹ chính thức tuyên chiến với Nhật Bản.
Chân dung điệp viên Otto Kuehn và liên lạc viên cơ quan tình báo Nhật Bản Takeo Yoshikawa
Bị lộ từ ánh đèn lồng lập lòe bất thường
Ngay khi trận tập kích đang diễn ra, Otto Kuehn vẫn tiếp tục truyền thông tin cho Yoshikawa bằng chiếc đèn lồng treo ở cửa sổ căn phòng áp mái nhưng một trung sĩ Mỹ làm nhiệm vụ trên một đài quan sát phòng không đã nhìn thấy những chớp sáng lập lòe bất thường này. Xế chiều, lúc trận tập kích kết thúc, anh ta báo cho Cơ quan An ninh quân đội Mỹ.
3 ngày sau, một nhóm điều tra của FBI đến Trân Châu Cảng. Nhưng cũng phải mất đến gần 2 tháng, FBI mới thu thập đủ các bằng chứng, chứng minh Kuehn là gián điệp hai mạng cho Đức quốc xã và Nhật Bản.
Cả gia đình Kuehn chỉ có 1 tiệm uốn tóc, trang điểm nhưng họ sống rất phong lưu. Ngoài căn nhà ở Honolulu, Kuehn còn có 1 căn nhà khác trên một ngọn đồi, nhìn thẳng xuống Trân Châu Cảng, 1 chiếc xe hơi và 1 thuyền buồm. Trong tài khoản của vợ Kuehn ở Ngân hàng First America, có gần 300.000USD.
Ngày 21-2-1942, cả gia đình Kuehn bị bắt với tội danh gián điệp. Kuehn bị kết án tử hình nhưng sau khi xem xét những lời khai của ông ta về mạng lưới tình báo Nhật Bản ở Hawaii, tòa án Quân sự mặt trận Mỹ giảm án cho ông ta xuống còn 50 năm khổ sai.
Tuy nhiên, tháng 3-1945, Kuehn được phóng thích để đổi lấy một nhà ngoại giao Mỹ bị Nhật bắt làm tù binh. Vợ Kuehn cùng con gái, con trai và 2 người em cùng cha khác mẹ cũng được tha vài năm sau đó. Riêng với Yoshikawa, vì anh ta là nhân viên lãnh sự quán nên được hưởng quyền miễn trừ ngoại giao, chỉ bị trục xuất về Nhật.
Otto Kuehn chết tại Nhật Bản năm 1976. Kuehn chưa bao giờ lên tiếng về vai trò của mình trong vụ Trân Châu Cảng nhưng bài học mà Otto Kuehn mang lại cho thế giới hoạt động ngầm này rằng, tin tức tình báo chính là chắt lọc những gì ở xung quanh chúng ta.
Link bài viết gốc tại đây.