Michael Carrick: Trở thành huyền thoại Quỷ đỏ vì cú "bỏ bom" trời giáng của Wenger

Bình Bồng Bột |

Michael Carrick từng chỉ cách Arsenal của Wenger "chưa đầy một bước chân". Nếu ngày ấy "Giáo sư" không "lật kèo" phút chót, đã chẳng thể có một Carrick huyền thoại của Old Trafford.

Sau một năm chơi bóng ở giải hạng Nhất, tôi chịu hết nổi. Tôi nói rõ với CLB là mình muốn được chơi bóng ở Premier League. Ngay lúc ấy, West Ham cũng cần tiền.

West Brom và Portsmouth đều muốn có tôi vào mùa hè 2004. Ngoài ra, Iain Dowie cũng cố hết sức để mang tôi sang Crystal Palace. Tôi chưa nói chuyện với bất kỳ ai ở ba CLB này, vì cảm giác không thực sự mặn mà với họ.

Everton là một phương án khả dĩ hơn, và tôi cũng trò chuyện qua điện thoại với David Moyes. Nhưng rồi cái tên Everton cũng mau chóng nhạt đi. Sau một vài tuần, Portsmouth trở lại với một đề nghị tốt hơn. Thời gian ấy, Portsmouth là một CLB ổn định tại Premiership. Harry Redknapp đang ở đó, lại còn thêm giám đốc điều hành Peter Storrie mà tôi biết từ khi còn ở West Ham.

Michael Carrick: Trở thành huyền thoại Quỷ đỏ vì cú bỏ bom trời giáng của Wenger - Ảnh 1.

Michael Carrick đối đầu với Patrick Vieira của Arsenal trong màu áo West Ham.

Lúc ấy mọi người chuẩn bị đi tập huấn cho mùa giải mới, thời gian cũng gấp rút nên tôi đồng ý gặp Harry. Tôi nói với David Geiss, người đã theo suốt sự nghiệp của tôi từ những ngày đầu và tôi xem như người trong nhà hơn là đại diện: "Tôi sẽ trở lại Premiership. Đá một mùa giải cho bốc rồi tính tiếp".

Thế là chúng tôi gặp Harry và Peter ở một khách sạn gần sân bay Heathrow vào ngày 6/8/2004, chỉ vài ngày trước khi mùa giải chính thức khởi tranh với trận Community Shield. Rồi David bất ngờ nhận được cuộc điện thoại từ một David khác, David Dein của Arsenal. Dein là nhân vật chính tại Arsenal và rất gần gũi với Arsène Wenger. Chưa có gì rõ ràng hết, nhưng cuộc gọi ấy cũng khiến chúng tôi phải suy nghĩ. Arsenal chứ bộ!

Chúng tôi gác cuộc gọi ấy để nói chuyện với Harry và Peter. Harry nói: "Ngày mai xuống Portsmouth khám sức khỏe luôn cho rồi". Nghe có vẻ như mọi thứ đã sẵn sàng. Tôi sẽ lên đường đi Pompey. Nhưng trên đường về nhà, chúng tôi lại nhận được một cuộc gọi nữa. Lại là từ Arsenal, họ mời chúng tôi đi gặp Arsène. Đường về kiểu gì cũng ngang qua nhà ông ấy ở bắc London, nên chúng tôi quyết định sẽ liên lạc ngay.

Michael Carrick: Trở thành huyền thoại Quỷ đỏ vì cú bỏ bom trời giáng của Wenger - Ảnh 2.

Chỉ một tiếng sau, tôi thấy mình đang ngồi trong phòng khách của nhà Arsène Wenger. Hồi hộp chứ bộ. Mình sắp thành cầu thủ của Arsenal rồi sao? Mình chuẩn bị là thành viên của đội hình mà cả mùa trước đá không thua trận nào sao?

Arsène Wenger đang ở đỉnh cao sự nghiệp vào thời điểm ấy, là một đại nhân trong làng huấn luyện. Cảm giác được ông tiếp đón ở phòng khách thực sự lâng lâng khó tả.

"Nói tôi nghe về cậu nào, Michael", Wenger nói. "Điểm mạnh của cậu là gì, và điểm yếu nữa?"

Đấy là một cuộc hội thoại bình thường, thậm chí khách sáo giống như đang phỏng vấn xin việc vậy. Nó khác xa với bầu không khí thân mật như với Harry trước đó. Nhưng tôi cũng bắt đầu liệt kê ra những điểm mạnh của mình. Tôi cố tỉnh táo để vừa có thể nói được những ưu điểm, nhưng cũng không quá sa đà để trở nên kiêu ngạo. Tôi biết tâm ý của Wenger khi hỏi câu ấy, ông ấy muốn thông qua cuộc nói chuyện này mà dò ra tính cách của tôi.

Michael Carrick: Trở thành huyền thoại Quỷ đỏ vì cú bỏ bom trời giáng của Wenger - Ảnh 3.

Chúng tôi nói chuyện về bóng đá suốt gần một giờ đồng hồ. Wenger chuẩn bị đấu Community Shield vào cuối tuần, nhưng ông vẫn dành cả tiếng đồng hồ cho tôi, vậy là ông thích tôi còn gì? "Thôi về đi, rồi chúng ta sẽ gặp lại vào thứ Hai", Wenger nói và chúng tôi rồi đi. Mọi thứ diễn ra nhanh đến mức tôi phải mất vài phút mới hoàn hồn trở lại.

Đêm ấy, tôi ngồi dưới chân giường, nói chuyện với Lisa, vạch ra hết tất cả những khả năng có thể. Lời đề nghị của Arsenal đến thật đường đột, đầu tôi quay mòng mòng. Tôi chỉ muốn được chơi bóng ở hạng cao nhất nước Anh. Rồi Arsenal xuất hiện, một CLB luôn chỉ biết đến nhất nhì. Lisa biết tôi không phải là một người ưa ba hoa mà chỉ giữ mọi việc cho riêng mình. Và lần này, những suy nghĩ làm tôi mệt mỏi.

Đây là một quyết định có thể ảnh hưởng đến cả cuộc đời. Tất nhiên là tôi rất hạnh phúc vì Arsenal muốn chiêu mộ mình, nhưng tôi cũng luôn dành sự tôn trọng lớn dành cho Harry. Thế nên tôi gọi cho ông trước tiên. "Harry ơi, ngày mai tôi không đến khám được. Đầu óc của tôi đang hơi rối, tôi cần phải thu xếp vài thứ đã. Là Arsenal đã gọi tôi. Tôi xin lỗi".

Tôi có cảm giác gần như tội lỗi khi Harry trả lời tôi với thái độ rất bình thản. Ông biết sức hút của Arsenal. Sáng thứ Bảy tôi đến Chadwell Heath, lòng đầy hào hứng khi biết Dein và Terry Brown đã nói chuyện xong về phí chuyển nhượng.

Michael Carrick: Trở thành huyền thoại Quỷ đỏ vì cú bỏ bom trời giáng của Wenger - Ảnh 4.

Wow! Tôi sẽ chuyển thẳng từ giải hạng Nhất đến Champions League. Thật là kỳ diệu. Tôi có nghe tin [Patrick] Vieira đã chuyển đi. Như vậy sẽ khuyết một chỗ ở hàng tiền vệ. Và sáng thứ Hai, tôi đã gần như chắc nịch là một cầu thủ Arsenal rồi.

Tôi bước vào sân tập, lòng rất vui vì anh trai Graeme của tôi cũng ở đó. Rich [Richard Garcia] ném cho tôi một chiếc áo tập, màu đỏ. "Đỏ nhỉ? Vui nhé!", Rich biết về vụ chuyển nhượng tới Arsenal.

Chủ Nhật, tôi ngồi nhà ở Theydon Bois, Epping, xem một trận đấu của Arsenal, đội bóng tương lai. Họ đấu với Man United để tranh Community Shield. Và tôi nhìn thấy một cậu nhóc, Cesc Fàbregas, mới 17 tuổi, đá đúng ở vị trí của Vieira để lại. Cesc chơi một trận rất oách, nhưng tôi không nghĩ nhiều về việc ấy. Cả ngày Chủ Nhật tôi đã ngồi nhà để chờ ngày tiếp theo. Arsenal ơi, tôi chờ hết nổi.

Michael Carrick: Trở thành huyền thoại Quỷ đỏ vì cú bỏ bom trời giáng của Wenger - Ảnh 5.

Tôi chờ đời, chờ đợi, và chờ đợi. Chờ một cuộc gọi không bao giờ tới. Ngày hôm sau, tôi vẫn phải đến sân tập của West Ham. David gọi cho tôi, bảo mình vừa nhận được cuộc gọi từ Dein. David chần chừ mãi mới nói điều cần nói. Dein bảo: "Tôi rất tiếc, HLV bảo là chúng tôi không cần Michael nữa. Fàbregas sẽ được đôn lên đội một. Thỏa thuẩn với Michael đã bị hủy".

Như vậy là quá rõ ràng. Màn thể hiện của Fàbregas trước Man United đã khiến cho Wenger không cần tôi nữa.

Tôi thất vọng kinh khủng, vì lúc đó tim tôi đã thuộc về Arsenal rồi. Tôi đã tưởng tượng ra cảnh được dốc hết lòng cống hiến cho Arsenak. Giờ thì họ quay lưng bỏ đi và tôi không biết làm gì nữa.

Harry lúc đó vẫn chưa bỏ cuộc. Hôm sau ông gọi lại cho tôi:

- Tôi đang trên đường qua gặp cậu.

- Harry, thôi đừng.

- Tôi ngồi trên xe rồi.

- Harry à, ông đừng đến. Tôi không muốn mất thời gian của ông.

Michael Carrick: Trở thành huyền thoại Quỷ đỏ vì cú bỏ bom trời giáng của Wenger - Ảnh 6.

Tôi thực sự không muốn tỏ ra bất kính với Harry thêm một lần nữa. Tôi đang bị mắc kẹt. Làm sao tôi mặt mũi nào đến Portsmouth sau khi đã từ chối nơi ấy mà sang Arsenal.

Rồi như từ trên trời rơi xuống, Giám đốc thể thao của Spurs, Frank Arnesen, gọi tới. Ông nói: "Chúng tôi đang chiêu mộ những cầu thủ trẻ của Anh quốc. Và chúng tôi muốn cậu, Michael".

Tôi biết Paul Robinson và Sean Davis đã đến đó. Spurs là một CLB đang lên và đây là thời điểm tốt để gia nhập. À, còn là đối thủ của Arsenal nữa chứ. Tôi nhìn lối chơi của Spurs và nghĩ sẽ hợp với mình. Tôi bốc máy gọi điện cho Lisa, rồi gọi cho bố mẹ, lúc đó đang đi nghỉ hè với anh chị sui.

"Con gọi điện hỏi thăm bố mẹ, sẵn tiện báo luôn là con sẽ gia nhập Tottenham!".

Đường dây nóng: 0943 113 999

Soha
Báo lỗi cho Soha

*Vui lòng nhập đủ thông tin email hoặc số điện thoại