Những ngày tháng khốn khó lại là quãng thời gian hạnh phúc nhất
Đó chính là lời chia sẻ nghẹn ngào của chị C.T, đến từ Hà Nội trong bức thư gửi con trai mà chị đăng tải trên trang cá nhân của mình.
Bức thư khiến nhiều người rơi nước mắt, xót xa thay cho người phụ nữ bỗng chốc mất tất cả chỉ vì sự thay lòng của chồng. Được biết, bức thư được chị viết ra khi gia đình gặp phải biến cố lớn.
"Khi ngồi viết những dòng này, tôi hình dung cảnh con chơi đồ chơi bên cạnh bà nội, bên trong ngôi nhà đã từng chứng kiến rất nhiều tiếng cười của hai mẹ con.
Nhưng trong cảnh vui chơi ấm áp đó không có bố bé vì những chuyến công tác liên miên. Và ngôi nhà đó giờ cũng không có cả tôi nữa. Dù rất lâu nữa con mới có thể đọc và thấu hiểu cho mẹ, nhưng tôi vẫn muốn viết cho nhẹ lòng, mong rằng sau này con sẽ hiểu được phần nào nỗi đau mà hai mẹ không đáng phải chịu" – chị C.T chia sẻ.
Chị T. xót xa kể cho con nghe về cuộc hôn nhân đổ vỡ của bố mẹ
Trong phần đầu của bức tâm thư, chị kể về quãng thời gian hai vợ chồng tuy còn chật vật, khó khăn nhưng luôn hạnh phúc, ngập tràn tình yêu thương.
"Ngày mang con trong bụng, mẹ hồi hộp lắm. Mang thai đứa con đầu lòng, xen lẫn trong lòng mẹ là sự vui sướng và lo lắng không biết nên chăm sóc con như thế nào cho đúng.
Không biết do mang bầu lần đầu hay ngoại cảnh tác động, mẹ hay khóc lắm, chỉ cần thay đổi thời tiết, hay bố con đi qua đêm không về thôi, mẹ cũng khóc. Rồi cũng đến ngày con chào đời, giờ phút sinh tử ấy sao mà thiêng liêng vậy. Mẹ chỉ cần có hai bố con bên cạnh là mẹ vượt qua được.
Họ đã từng có một tổ ấm nhỏ hạnh phúc.
Rồi con lớn từng ngày, chốc cái đã 4 tuổi. Mẹ cố dung hòa với bà nội con, để bố con yên tâm đi làm. Nhưng chuyện mẹ chồng nàng dâu ấy mà, không tránh khỏi và cũng đến lúc nó bung ra. Con vừa tròn 2 tuổi thì mẹ xin phép bà nội con ra Hà Đông thuê trọ.
Những ngày khó khăn bắt đầu, tiền thuê nhà, tiền học… đủ thứ tiền đổ lên đầu mẹ, rồi con ốm. Chỉ có mẹ và bà ngoại cho con đi viện. Còn bà nội con còn bận chăm cháu ngoại không có thời gian. Con phải thông cảm với bà nghe chưa.
Bố con thì mới chuyển sang công ty truyền thông để phát triển sự nghiệp. Lương 3 cọc 3 đồng, chưa ổn định. Những ngày ấy, dù khó khăn kinh tế nhưng mẹ thấy hạnh phúc nhất.
Khoảng một năm trở lại đây, bố con thăng tiến nhanh chóng trong công việc. Ai cũng mừng cho mẹ, khổ tận cam lai. Có người chồng như mơ, giỏi giang, thương vợ thương con. Có con trai cao to, đẹp trai. Mẹ hạnh phúc..."
"Bố cần một cô gái xinh đẹp, người có thể làm bệ phóng đưa sự nghiệp của bố bay cao chứ không phải người vợ 5 năm đầu gối tay ấp nữa"
Nếu câu chuyện chỉ đến đây, ắt hẳn nhiều người cho rằng người vợ, người mẹ hết lòng vì gia đình ấy sẽ được hưởng hạnh phúc êm đềm, trọn vẹn đến cuối cùng, bởi họ đã có 5 năm gắn bó, đồng cam cộng khổ để vun vén cho tổ ấm nhỏ của mình.
Nhưng sóng gió khi ấy mới thực sự bắt đầu. Người ta thường nói: "Khi bình yên, con người ta thường quên những lời thề trong gió bão". Câu nói đó đúng trong trường hợp này.
Chị C.T kể tiếp: "Trước tết âm lịch 2 tháng, bố con nói với mẹ rằng: "Anh không đem lại hạnh phúc cho em nữa, em bỏ anh đi, tìm hạnh phúc khác".
Một câu được thốt ra từ người chồng, người cha được bao nhiêu người ngưỡng mộ. Mẹ tự đóng cửa suy nghĩ, không hiểu vì sao bỗng dưng bố thay đổi. Mẹ cầu xin bố con cho mẹ cơ hội làm vợ, làm mẹ lại từ đầu. Nhưng câu trả lời là muộn rồi.
Mẹ không thể để con sống thiếu bố hoặc mẹ, mẹ muốn con được nuôi dạy của trong gia đình đầy đủ thành viên. Thế nên, mẹ đi tìm nguyên nhân.
Bố con là diễn giả và giảng viên của một trung tâm truyền thông lớn. Nên công việc rất nhiều, tối nào cũng 2, 3 giờ sáng mới ngủ. Mẹ thương lắm mà không chia sẻ được gì cho công việc của bố con. Đành thức cùng thôi.
Rồi mẹ tò mò, mở điện thoại của bố con ra, cả thế giới sụp đổ, tim mẹ như ngừng đập. Không biết diễn tả như thế nào khi thấy những tin nhắn yêu thương mùi mẫn mà người nhận không phải là mẹ.
Những buổi hẹn hò lãng mạn của chồng chị T. với cô nhân tình trẻ đẹp.
Ảnh đi chơi, rồi ăn uống, thân mật rất nhiều. Mắt mẹ mờ đi, không nhìn thấy gì nữa. Bố thừa nhận mọi chuyện. Bố nói mình cần một cô gái trẻ trung, xinh đẹp có thể xuất hiện cùng bố tại những sự kiện. Bố cần người có thể làm bệ phóng để đưa sự nghiệp của bố bay cao và xa hơn chứ không phải người vợ 5 năm đầu gối tay ấp nữa. Bố muốn ly hôn.
Từ nhẹ nhàng đến quyết liệt, từ nịnh nọt đến dọa dẫm chửi bới, bố bắt mẹ ký vào tờ đơn ly hôn được đánh máy cẩu thả. Mẹ không đồng ý và luôn cố gắng tìm cách để kéo chồng của mẹ, bố của con quay lại.
Nhưng tất cả đều là vô vọng. Bố đơn phương nộp đơn, đơn phương làm tất cả mọi thủ tục để thoát khỏi mẹ và cũng đơn phương tước đi quyền được ở bên nhau của mẹ con mình.
Tôm à, mẹ xin lỗi. Mẹ xin lỗi vì không nuôi được con khôn lớn và cho con được một gia đình đầy đủ. Mẹ xin lỗi vì mẹ không thể chiến thắng trong cuộc chiến giành lại quyền nuôi con. Mẹ xin lỗi, vì những đêm tới con ngủ mà không có mẹ nằm bên, không hôn lên trán mẹ và nghe mẹ chúc con ngủ ngon được"
Đứng giữa những ngọt ngào của một bóng hình mới, người ta quên thật nhanh những gì mình đã cùng người bạn đời gian khó vượt qua. (Ảnh minh họa)
Lại thêm một câu chuyện khiến nhiều người không khỏi xót xa và thương thay cho thân phận người phụ nữ, dù đã có công nhưng...chồng vẫn phụ.
Một câu chuyện tình buồn, một cái kết điển hình của nhiều cuộc hôn nhân dài lâu mà tác nhân là người thứ 3 xen vào.
Đặt lên bàn cân nhiều năm tháng bên nhau với bao cay đắng ngọt bùi, nhiều khi lại chẳng thể bằng đôi ba tháng ái tình lén lút phiêu lưu. Đời người phụ nữ, đớn đau nhất chắc là lúc này.
Nhiều cô gái sau khi đọc bức tâm thư mà chị C.T gửi con trai mình còn không tránh khỏi cảm giác lo lắng, e ngại khi nghĩ đến chuyện kết hôn bởi họ lo sợ bị phụ bạc.
Và khi gia đình tan vỡ, đó không còn là câu chuyện của hai người mà nỗi đau sẽ còn đến với người thân và đặc biệt là những đứa trẻ ngây thơ, vô tội.