Tôi lấy chồng kém tuổi. Năm nay tôi 26, đang làm thiết kế cho một công ty truyền thông, còn ông chồng thì kém 2 tuổi, làm lập trình ở công ty tầng trên.
Trước kia, hai đứa đụng nhau thường xuyên trên nhà ăn nên cũng quen mặt. Cho tới một ngày, mấy công ty ở các tầng đi giao lưu, thế là nhân viên cũng được dịp gặp gỡ, chuyện trò với nhau.
Chẳng hiểu thế nào, hắn lại chủ động lại gần, nói chuyện với tôi. Cứ người đưa, kẻ đẩy, thế rồi hai đứa tôi cứ mải mê nói chuyện mãi cho tới khi mấy bạn đồng nghiệp gọi, tôi mới về.
Sau hôm đó, tôi và hắn thường xuyên nhắn tin, liên lạc. Thậm chí, nhiều lần hắn còn rủ tôi đi ăn riêng, tôi cũng thích ra mặt nhưng ngại, nên lén lút mà đi thôi. Tôi phải nói dối, bảo đồng nghiệp:
- Nay tớ có hẹn ở ngoài, mọi người cứ đi ăn đi nhé.
(Ảnh minh họa)
Sau đó, tôi tót ra ngoài ăn trưa với hắn. Hợp tính hợp nết nên hai đứa cứ tíu tít không hết chuyện. Chúng tôi cứ công khai thả thính nhau như thế phải tới 2 - 3 tháng trời. Sau đó, Hùng mới tỏ tình với tôi vào đúng dịp Valentine.
Đương nhiên, tôi cũng chẳng phải thiếu nữ tuổi teen mà ngại ngùng đòi người ta chờ đợi, tôi gật đầu cái rụp luôn. Hai đứa chính thức yêu nhau.
Yêu nhau chưa đầy nửa năm thì hai bên họ hàng cũng biết hết. Lúc này, bố mẹ tôi giục cưới kẻo năm sau tôi lại không được tuổi.
Hắn cũng hơi do dự, nhưng rồi cũng xuôi theo. Và tới tận ngày chúng tôi đi đăng kí, tôi mới ngã ngửa vì biết hắn kém mình những 2 tuổi.
Tôi thì tức tối, hắn thì chỉ cười hềnh hệch, chống chế:
- Em có hỏi anh bao giờ đâu. Là do em tự nghĩ anh già đấy chứ, giờ em không thể trách anh được.
Tôi điên lắm, giận dỗi nhưng vẫn phải ký vào tờ đơn đăng ký kết hôn. Thế là xong, tôi thành gái có chồng và chồng kém những 2 tuổi.
Lấy nhau về, tôi mới thấy chao ôi là mệt. Hắn nhiều lúc trẻ con dã man. Tới bữa cơm, tôi kêu hắn xuống dọn, hắn vẫn ngồi ì chơi game rồi còn giở cái giọng nhõng nhẽo:
- Vợ giúp chồng đi mà, chồng chơi 5 phút nữa là thắng rồi.
- Tôi nấu cơm cho ông ăn rồi, không có 5 với 6 gì hết, ra ngay. Tôi đếm đến 3 không ra tôi vào đập máy đấy.
- Hu hu, vợ tôi ghê gớm, lúc nào cũng dọa đập máy với đập tôi thôi.
Thề chứ tôi tức lắm mà cũng chẳng thể làm gì. Hắn cứ nhơn nhơn cái mặt ra, không biết sợ hãi, không biết giận dỗi là gì. Vợ mà tức là lại như con nít, ôm lấy vợ rồi nhõng nhẽo thế thì giận thế nào cho được.
Nhiều lúc tức lắm mà chồng tôi cứ nhởn nhơ, không nghiêm túc làm tôi tức không được. (Ảnh minh họa)
Nhưng chúng tôi thi thoảng cũng cãi nhau lớn. Nhất là những gì liên quan tới bố mẹ hai bên. Hôm ấy, tôi mắng Hùng vì cái tội đem tiền cho bố mẹ mà không thông báo trước:
- Tiền của anh hay của em thì về chung một nhà là thành chung, cớ sao anh cho bố mẹ mà không nói với em 1 tiếng. Mà ít đã đành, đây mấy triệu lận. Anh đưa làm gì, tại sao không nói?
- Thì bố bị ốm, thấy mẹ chăm sóc cũng gầy người anh rút ra cho ông bà chút mà.
- Thế sao không nói với em? Vài trăm bạc em không nói, đây vài triệu chứ.
- Thì giờ anh nói nè.
- Em không hỏi anh có nói không?
- Trước hay sau thì cũng vẫn vậy mà, tiền có đi đâu mất đâu. Anh cũng đâu phải tiêu gì hoang phí, cho bố mẹ vì bố ốm thôi. Chúng mình con cái mà không về thăm được, còn tiếc gì vài đồng.
- Lương anh cao lắm đấy mà vài đồng. Hai đứa lấy nhau chưa có gì, phải tích cóp, chi tiêu tằn tiện chứ. Em chán anh lắm rồi.
...
Cứ như thế, chúng tôi đôi co qua lại, từ chuyện cho tiền bố mẹ cuối cùng lại lôi tới cả chuyện chồng hay chơi game. Tới lúc tức quá vì không cãi được tôi, chồng tôi bỗng dưng lại dùng cái giọng nũng nịu, hét lên:
- Sao em hơn tuổi anh mà em không chịu nhường anh gì hết vậy? Lúc nào em cũng mắng anh, cãi nhau với anh. Mà em phải làm chị anh chứ, anh ứ thích làm anh nữa. Chị ơi...
Đang cãi nhau mà chồng nói 1 câu khiến vợ phải bật cười. (Ảnh minh họa)
Nghe chồng nói, cộng thêm với biểu cảm của hắn khiến tôi vừa buồn cười, vừa tức. Nhưng sau cùng, tôi không nhịn được mà bật cười. Đương nhiên, hắn cũng tỏ ra hối lỗi, bảo:
- Vợ chồng mình đừng cãi nhau nữa nhé. Lần sau tiêu gì lớn, anh sẽ báo với em trước mà. Anh biết lỗi rồi, em đừng cáu, mau già.
Đấy, lấy chồng kém tuổi cũng mệt lắm, nhiều lúc như có thêm đứa con vậy. Nhưng mà lấy chồng kém tuổi cũng vui lắm, hai vợ chồng cãi cọ tối ngày nhưng lại hòa ngay đấy!