Từ xưa đến nay vốn chỉ thấy các chị em than thở vì... chồng hăng quá chứ ít khi có chiều ngược lại. Thế mà ít nhưng không phải không có, luôn tồn tại những ông chồng tối ngày vò đầu bứt tóc không biết phải làm sao với bà vợ quá khỏe của mình.
Hồi mới cưới nhau, anh Hùng (Long Biên, Hà Nội) đã biết vợ rất khoái chuyện ấy. Với tần suất 7 lần/tuần dường như vẫn không đủ để thỏa mãn nên vợ hay gợi ý thêm vào cuối tuần. Vợ chồng son nên anh cũng hừng hực khí thế, nhưng chỉ được 1 tháng là anh Hùng phải giơ tay xin hàng.
Công việc mệt mỏi cộng với áp lực "giữ thể diện" trước vợ khiến anh lăn ra ốm mất 3 ngày. Sau lần đó, anh bảo vợ giảm số lần xuống nhưng chị lại giận anh, cho rằng anh không yêu vợ. Cực chẳng đã, cứ đến cuối tuần là anh Hùng lại rủ bạn đi nhậu, đi chơi bóng chuyền đến khuya mới về để đỡ bị vợ hành.
Vợ lãnh cảm cũng khổ, mà vợ có nhu cầu quá cao lại còn khổ hơn. (Ảnh minh họa)
Cũng chung cảnh ngộ với anh Hùng là anh Lực (Hưng Yên). Bề ngoài thì vợ anh là người rất yêu chồng, chiều con nhưng riêng khoản chăn gối thì khiến chồng khiếp sợ. Anh Lực đã từng thú nhận:
"Thôi thì phục vụ được vợ ngày nào hay ngày đấy, chứ không thỏa mãn được vợ lại tòm tem bên ngoài thì còn khổ hơn". Cũng chỉ vì nỗi lo ấy mà chưa lần nào anh dám từ chối vợ, có hôm đã giả vờ ngủ say mà vợ anh khều khều đến khi nào tỉnh thì thôi.
Nghĩ trăm phương ngàn kế, anh Lực quyết nhờ đến con gái nhỏ. Anh bế con vào ngủ cùng, ôm nó thật chặt để vợ biết ý, vậy mà chỉ được một hôm yên ổn. Hôm sau, vợ anh mang con sang nhà ngoại để "2 vợ chồng riêng tư".
Sau một khoảng thời gian dài, anh đành cười khổ giãi bày với vợ, vợ anh lại cười hề hề như chưa có chuyện gì xảy ra: "Sao anh không nói với em sớm, em nào có biết anh mệt thế đâu. Tại vì em cứ thấy vui ấy nên em tưởng anh cũng hưởng ứng".
Tần suất bao nhiêu cũng không đủ chiều vợ. (Ảnh minh họa)
May thay, vợ anh không chỉ nói suông, đến nay đã giảm xuống còn 4 lần/tuần, anh Lực mừng rớt nước mắt. Có hôm hai vợ chồng nằm thủ thỉ, anh hỏi chị thấy thế nào, chị bảo chồng em không thương thì ai thương, chị cũng sợ mất anh lắm. Từ đấy anh Lực an tâm hẳn, không còn cảnh dăm bữa nửa tháng lại phải đi trốn vợ nữa.
Không may mắn như anh Lực, gặp anh Định vào một chiều đông, anh rít điếu thuốc rồi giãi bày tâm sự về chuyện sinh lý cao của vợ: "Nói thì cũng ngại, nhưng thân là đàn ông mà không đáp ứng được nhu cầu của vợ thì tệ quá. Có một dạo tôi xin công ty đi công tác xa liên miên để tránh phải yêu.
Bảo không nhớ vợ thì chẳng phải, nhưng nhiều quá khiến tôi sợ. Cô ấy còn đầu tư cả đèn ngủ, rèm cửa lãng mạn, rồi đồ ngủ quyến rũ đắt tiền, nấu cho tôi bao nhiêu món ngon để tẩm bổ. Cũng chẳng biết nói sao, lấy vợ về chưa lo cho cô ấy được mái nhà rồi mà còn làm vợ buồn nữa thì tôi thật tệ nhỉ?" Nói xong anh lại thở dài...