Như báo ANTG đã thông tin, trong các ngày từ 22-9-2019, Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy Công an TP Hồ Chí Minh phối hợp với Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy và các đơn vị chức năng - Bộ Công an đã triệt phá thành công đường dây mua bán, vận chuyển ma túy từ Campuchia về TP Hồ Chí Minh tiêu thụ do Trần Anh Tuấn, sinh năm 1974, ngụ phường 21, quận Bình Thạnh cầm đầu.
Theo chân lực lượng chức năng, tôi đã có mặt trong nhiều đoạn khác nhau của hành trình phá án để ghi nhận thông tin, tìm tư liệu. Ngạc nhiên không ít, song tôi ấn tượng hơn cả là khi anh Đội trưởng Đội 6 bóp trán thở dài: "Nhiều cái bất ngờ quá. Đừng như thế có được không!".
Giữa bùng nhùng thủ đoạn, hành vi, tội lỗi, tôi đã chứng kiến những lầm lạc phận người.
1. Trở lại một chút với nội dung vụ việc. Vào cuối tháng 6-2019, trong lúc tuần tra kiểm soát các điểm nóng về an ninh trật tự trên địa bàn các quận 2, Bình Thạnh, Phú Nhuận, Thủ Đức, các trinh sát phát hiện dấu hiệu của một đường dây ma túy đang lén lút hoạt động nên tổ chức theo dõi.
Một tháng sau, tung tích các đối tượng trong đường dây vẫn chưa được làm sáng tỏ, trong khi tình hình mua bán trái phép chất ma túy ngày càng trở nên phức tạp khiến cho các trinh sát như ngồi trên đống lửa.
Tập trung xem xét lại toàn bộ những thông tin thu thập được trước đó, đồng thời triển khai thêm nhiều biện pháp nghiệp vụ khác, trinh sát đã đi đến mấu chốt của việc chưa tìm ra được tung tích kẻ cầm đầu.
Không phải do công an bị lộ nghiệp vụ mà do đối tượng sử dụng rất nhiều con nghiện làm công việc cảnh giới.
Đám con nghiện giả danh người bán hàng rong, bán cà phê cóc luôn canh chừng xem có Công an phường, dân phòng đi tuần hay không.
Đám con nghiện lưu động sử dụng xe gắn máy vừa làm nhiệm vụ đi giao ma túy lẻ, vừa dò xét. nếu nghi vấn có trinh sát thì lập tức thông báo cho các mắt xích trong đường dây để tẩu tán tang vật và lẩn tránh các cuộc hẹn, không xuất hiện.
Với kinh nghiệm nhiều năm làm công tác đấu tranh phòng chống tội phạm về ma túy, Ban chỉ huy Đội 6 lập tức huy động trinh sát phối hợp với Công an các đơn vị địa phương thực hiện ngay phương án vô hiệu hóa những tai mắt này.
Danh tính kẻ cầm đầu cùng đám tay chân quan trọng dần lộ diện.
Thêm một thời gian nữa để xác định rõ phương thức, thủ đoạn, quy luật hoạt động, di chuyển, nguồn ma túy, nơi cất giấu… để củng cố vững chắc chứng cứ, sáng ngày 22-9-2019, các trinh sát Đội 2, Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy Công an TP Hồ Chí Minh phối hợp với Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy - Bộ Công an chia thành nhiều tổ công tác ém sẵn tại những điểm mà các đối tượng thường lui tới.
Đến 14h chiều cùng ngày, công an bắt quả tang Trần Anh Tuấn, sinh năm 1974 đang vận chuyển ma túy về nhà tại phường 21, quận Bình Thạnh.
Cùng thời điểm, các mũi trinh sát khác cũng bắt quả tang các mắt xích trong đường dây của Tuấn gồm Trần Bích Ngọc (vợ Tuấn), Ngô Văn Cường, Lê Văn Đức, Trần Thị Kim Tuyến.
2. Khi khám xét nhà Tuấn, các trinh sát đã gặp phải một tình huống bất ngờ và khá nhạy cảm. Không nhếch nhác tương xứng với nơi ở của một con nghiện, căn nhà nơi Tuấn ở cùng cha mẹ vừa rộng, lại cao tầng rất bề thế.
Hai đồng phạm của Tuấn trong vụ án.
Phòng khách treo trang trọng hàng chục tấm huân huy chương và một huy hiệu 50 năm tuổi Đảng của cha Tuấn. Ngay phía dưới là một loạt những tấm bằng khen, giấy khen, giấy chứng nhận gia đình văn hóa các cấp chính quyền trao tặng.
Tất cả cho thấy người thân sinh của Tuấn cũng là nhân vật có vị trí nhất định, từng đóng góp nhiều cho xã hội.
Trước những tình huống bất ngờ ấy, đồng chí Đội trưởng đã kéo ông tổ trưởng dân phố ra một góc hỏi chuyện. Được biết, cha của Tuấn từng là một thanh niên sớm giác ngộ cách mạng, từng tham gia kháng chiến chống Pháp.
Ông được tổ chức đưa ra miền Bắc tập kết. Trong thời gian hoạt động tại tỉnh Hà Tây, ông đã kết hôn với một người phụ nữ địa phương và đến năm 1974 thì sinh được con trai đầu lòng là Trần Anh Tuấn.
Sau ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng, do ông bà nội muốn có người chăm lo khu nhà hương hỏa và thờ cúng tổ tiên nên cha Tuấn quyết định đưa cả gia đình vào TP Hồ Chí Minh sinh sống.
Là cán bộ tập kết, lại học hành đến nơi đến chốn nên cha của Tuấn được điều động về làm cán bộ trong ngành chất đốt và ít năm sau đó được bổ nhiệm vào vị trí lãnh đạo cao nhất, rồi được cấp một căn nhà ở phường 21, quận Bình Thạnh.
Cơ quan Công an khám xét nơi ở của Tuấn.
Sau khi ổn định công việc và nơi ăn chốn ở tại quê hương, cha mẹ Tuấn sinh thêm được hai người con gái. Do đều xuất thân trong các gia đình gia giáo nên cha mẹ Tuấn có lối sống rất chuẩn mực.
Ông bà cũng áp dụng tất cả những cái tốt ấy vào việc nuôi dạy con cái với mong muốn sau này tất cả các con đều được ăn học tử tế và trở thành những người có ích cho xã hội, có trách nhiệm với gia đình.
Gia đình nề nếp, lối sống chan hòa, thường xuyên gần gũi, hay giúp đỡ bà con chòm xóm mà gia đình Tuấn liên tục được địa phương vinh danh là "Gia đình văn hóa".
Tuấn là con trai duy nhất, là cháu đích tôn độc nhất nên mẹ Tuấn vẫn dành cho con trai một khoảng ngoài khuôn phép. Do thường xuyên phải đi công tác xa nhà, ông bà đã bù đắp lại cho con bằng việc đáp ứng mọi yêu cầu của Tuấn.
Được chiều chuộng thái quá, Tuấn nghĩ mình là trung tâm, là người quan trọng nhất. Tuấn bắt đầu bỏ bê việc học hành đi theo đám thanh niên bất hảo tập tành ăn nhậu, hút chích ma túy.
Cha mẹ Tuấn đã nhiều lần phải liên hệ với chính quyền địa phương đưa đi cai nghiện theo dạng tự nguyện. Đáng tiếc, cứ sau mỗi lần đi cai về thì Tuấn lại bập vào ma túy và nghiện nặng hơn.
Cha mẹ Tuấn còn chuẩn bị một món thừa kế là căn nhà rộng hơn 200m2 để trao tặng cho con khi học thành tài. Nhưng ông bà cứ chờ đợi mãi, vô vọng.
Hai em gái của Tuấn đã tốt nghiệp đại học, có công ăn việc làm và lập gia đình, trong khi Tuấn vẫn phải xin bảo lưu kết quả ở trường Đại học để liên tục đi... cai nghiện.
Khắc khoải và bất lực, cha Tuấn nhiều lần lên cơn đột quỵ. Lần cuối đã khiến ông phải sống đời sống thực vật cách đây hơn 2 năm.
Mẹ Tuấn từ một phụ nữ nhanh nhẹn, hoạt bát cũng thu mình sống khép kín, rất ít khi đi ra ngoài. Gần đây bà còn bị chứng thiếu can xi, thỉnh thoảng lại lên cơn co giật.
Tang vật của vụ án. |
Khi các trinh sát áp giải Tuấn ra xe, Tuấn liên tục ngoái đầu lại nhìn về phía căn phòng của cha mẹ mà khóc như mưa. Khi khai cung, Tuấn bất giác quay sang tuôn hết với cán bộ điều tra: "Em đâu có thiếu tiền ăn chơi đến mức phải đi buôn bán ma túy và trở thành kẻ cầm đầu một đường dây đâu.
Cha mẹ em chăm lo cho bọn em đầy đủ, lại luôn động viên cho ăn học. Ba em còn sắp xếp sẵn cho nơi làm việc để khi ra trường không phải lo chạy đôn chạy đáo đi xin việc làm.
Cha mẹ cũng đã làm di chúc cho em căn nhà có giá đến vài ngàn lượng vàng, chỉ cho thuê cũng ăn không hết tiền. Tại em không chịu nghe lời, sa đà vào ma túy bỏ không được. Khuyên mãi em không nghe, cha mẹ quyết định siết chặt kinh tế.
Em đã tụ tập một đám bạn cũng là con nghiện rồi đi mua ma túy về bán lại cho chúng nó kiếm lời và thỏa mãn cơn thèm của mình. Giờ mới ra nông nỗi...".
Một lần, nghe đám thanh niên hàng xóm nói bóng gió nhà có điều kiện mà không chịu học hành, làm ăn, suốt ngày lêu lổng, ăn bám cha mẹ, Tuấn tức lắm. Gã quyết định phải kiếm được thật nhiều tiền trong thời gian ngắn nhất. Nhưng làm gì có con đường nào như thế?
Tuấn đã trộm tiền rồi bắt xe sang Campuchia tìm đầu mối mua ma túy mang về bán lại kiếm lời. Sau khi kết nối được với mối cung cấp ma túy, Tuấn về TP Hồ Chí Minh thâu nạp thêm một số đối tượng để hình thành đường dây gồm Ngô Văn Cường, sinh năm 1997 tại Hà Nội; Phạm Thị Kim Tuyến, sinh năm 1987 tại Bến Tre và Lê Minh Đức, sinh năm 1987 tại quận Gò Vấp (tất cả cùng tạm trú quận Bình Thạnh, TP Hồ Chí Minh).
Lúc đầu Ngọc, vợ Tuấn phản đối quyết liệt. Can không nghe, khi thấy chồng kiếm được nhiều tiền thì cô này cũng xuôi và chấp nhận, còn giúp Tuấn cất giấu ma túy…
Ngồi khai cung, Tuấn gục mặt vì ân hận. Tuấn bảo: "Cha mẹ sắp về với ông bà rồi mà chưa một lần nhận được sự đối xử tử tế của em thôi chứ chưa cần đến báo hiếu. Nhưng nay thì làm gì còn cơ hội nữa…".
3. Khi thấy Công an vào nhà, cha của Tuấn bỗng hồi lại chút cảm giác sau hơn hai năm sống đời sống thực vật. Biết chuyện gì đang xảy ra, ông lập tức bị hạ đường huyết, tụt huyết áp, toàn thân lạnh ngắt.
Mẹ của Tuấn tuổi già, sức yếu nên khi thấy "quý tử đích tôn" bị áp giải về cũng lên cơn co giật, tụt canxi rồi bất ngờ ngã vật từ trên giường xuống nền nhà.
Để xử lý tình huống bất ngờ này, anh đội trưởng lập tức cởi chiếc áo khoác của mình trùm kín tay Tuấn để không lộ ra chiếc còng số 8, rồi ra dấu cho các anh em trinh sát khác tạm thời rút ra cửa.
Cuộc khám xét buộc phải tạm chờ để tạo không gian yên tĩnh cho bệnh tình của cha mẹ Tuấn không xấu đi, vừa có thời gian tính toán nhanh phương án khám xét phù hợp nhất.
Sau khi yêu cầu các em gái, em rể của Tuấn đưa người mẹ vào trong phòng nghỉ ngơi, mời bác sĩ đến kiểm tra sức khỏe cho người cha, các trinh sát được lệnh chuyển toàn bộ điện thoại sang chế độ rung, Công an địa phương giải tỏa đám đông hiếu kỳ rồi thực hiện công việc khám xét trong sự im lặng.
Cũng may, vợ của Tuấn là Trần Bích Ngọc do lo sợ cha mẹ chồng đột tử nên đã mau chóng khai ra nơi cất giấu ma túy của chồng, giúp cho công việc kết thúc một cách nhanh gọn.
Trở về đơn vị, đồng chí Đội trưởng Đội 6 thở phào nhẹ nhõm như vừa trút được gánh nặng ngàn cân đè lên vai. Cắm ấm nước pha bình trà, anh quay sang tôi bảo: "Nói thật trong gần hai chục năm trong nghề, lần đầu tiên mình đối mặt với vụ án có nhiều tình huống bất ngờ và hết sức nhạy cảm như vậy.
Thời điểm ấy, trong đầu mình có nhiều suy nghĩ giằng xé lắm. Nhiệm vụ khám xét bắt buộc phải hoàn thành, nhưng nếu hành động mà thiếu tính toán hợp lý mà để cho cha, mẹ của Tuấn có chuyện gì thì áy náy lắm.
Con cái họ có tội, chứ họ có tội đâu? Ông bà còn là cán bộ từng nhiều năm cống hiến. Các bậc cha mẹ là vậy đấy, đứng trước lằn ranh sinh tử, họ chỉ nghĩ chuyện phải bảo vệ con mình. Cũng may, công việc đã làm tròn. Sức khỏe của cha mẹ Tuấn vẫn được đảm bảo…".
Khi viết bài này, tôi cứ nghĩ mãi về nỗi dày vò mà tay trùm ma túy đang vật vã. Nỗi đau xót và tiếc nuối muộn màng.