Trương Quốc Vinh sinh ngày 12/9/1956. Hôm nay, nếu anh còn sống, anh sẽ chính thức bước vào tuổi 58, nhưng đáng tiếc thay, anh đã không còn trên đời này. Trương Quốc Vinh là ca sĩ, diễn viên, nhạc sĩ Hoa ngữ có tầm ảnh hưởng bậc nhất trên toàn thế giới. Anh thành công trên cả hai lĩnh vực âm nhạc và điện ảnh.
Trương Quốc Vinh được xem như "Người đi tiên phong của làng nhạc Cantopop", và sở hữu một sự nghiệp thành công rực rỡ trên cả hai lĩnh vực âm nhạc và điện ảnh. Trong âm nhạc, anh được mệnh danh là "Elvis của Hồng Kông", còn với điện ảnh, anh được công nhận như một diễn viên đa tài có thể đảm nhận nhiều loại vai khác nhau, đặc biệt với những vai diễn trong các bộ phim nghệ thuật.
Trương Quốc Vinh bén duyên với âm nhạc từ năm 1977, khi anh giành giải ở một cuộc thi dành choc a sĩ nghiệp dư. Năm 1983, anh ra mắt album đầu tay “Gió cứ thổi”, ca khúc này cũng trở thành một trong số những bài hát kinh điển của Trương Quốc Vinh.
Đặc biệt, năm 1984, ca khúc Monica của anh phổ biến trên khắp các nẻo đường Hongkong, khẳng định vị trí của Trương Quốc Vinh trong làng nhạc. Nhiều bài hát khác của Trương Quốc Vinh đến nay vẫn còn sức hút, trong đó có “Tôi”, “Im lặng là vàng”, “Thiện nữ u hồn”, “Khi tình yêu hóa thành dĩ vãng”…
Âm nhạc của anh thành công là thế, nhưng sự nghiệp điện ảnh còn rực rỡ hơn.
24 năm trong nghề, Trương Quốc Vinh tổng cộng đóng 61 phim, hợp tác với nhiều diễn viên và đạo diễn nổi tiếng, như Trần Khải Ca, Trương Nghệ Mưu…
Anh là một diễn viên đa tài, cổ trang, hiện đại, nhạc kịch, bi kịch, hành động… hầu như vai diễn nào của anh cũng để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người xem.
Tôi biết đến Trương Quốc Vinh lần đầu tiên khi xem “Bá vương biệt cơ”. Ban đầu chỉ là tò mò về bộ phim số 1 của điện ảnh Hoa ngữ, nhưng xem xong, có thứ gì đó không ngừng thôi thúc tôi tìm hiểu về Trương Quốc Vinh, dù biết anh đã vĩnh viễn ra đi năm 2003.
Vai diễn Trình Điệp Y của anh trong “Bá vương biệt cơ” có thể coi là “kinh điển” trong làng phim Hoa ngữ. Tôi nhớ, Viên Tứ Gia trong phim từng nói: “Một nụ cười đem đến cả mùa xuân. Một giọt lệ làm đen tối đất trời... Chỉ có nàng, chỉ nàng mới có được vẻ đẹp nhường ấy...” khi nhận xét về nhân vật Trình Điệp Y, nhưng tôi nghĩ, câu nói này cũng phù hợp với chính bản thân Trương Quốc Vinh. Vẻ đẹp của anh, gương mặt của anh, diễn xuất của anh đã làm bừng sáng nhân vật trong phim.
Ngoài ra, Trương Quốc Vinh còn rất nhiều bộ phim xuất sắc khác bạn nên thử xem ít nhất một lần như “Anh hùng bản sắc” (1986), “Thiện nữ ưu hồn” (1987), “Yên chi khấu” (1988), “A Phi chính truyện” (1990), Đông tà tây độc (1994) và Xuân quang xạ tiết (1997)….
Các đạo diễn nổi tiếng từng hợp tác với anh đều dành cho Quốc Vinh lòng ngưỡng mộ. Đạo diễn Vương Gia Vệ nhận xét: “Trương Quốc Vinh là nghệ sĩ vĩ đại”. Đạo diễn Trần Khải Ca nói: “Không có Trương Quốc Vinh, không có “Bá vương biệt Cơ”, đạo diễn Phùng Tiểu Cương chia sẻ: “Tôi luôn mong mỏi được mời diễn viên kiệt xuất như anh ấy đóng phim. Nhưng mong mỏi ấy vĩnh viễn không thành sự thật”.
Trương Quốc Vinh đang ở đỉnh cao sự nghiệp, nhưng ngày 1/3/2003, Anh nhảy từ tầng 24 ở một khách sạn ở Hongkong để tự tử. Nguyên nhân được đưa ra là do bệnh trầm cảm. Trước khi nhảy lầu, Trương Quốc Vinh viết trên một tờ giấy: “Cám ơn tất cả mọi người… Một năm nay tôi rất đau khổ, tôi không thể chịu đựng được nữa… Cả đời tôi không làm chuyện xấu, tại sao lại như thế?”. Cái chết của anh đến nay vẫn là câu hỏi lớn đối với người hâm mộ.
Còn tôi, nghĩ đến điều đó, tôi chỉ nghĩ tới một câu trong Truyện Kiều: “Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen” dù anh không phải là nữ. Nhưng vẻ đẹp và tài hoa của anh thật sự ít người có được.
Nhân ngày sinh nhật lần thứ 58 của anh, tôi muốn nói một câu: Hãy an nghỉ anh nhé!