01
Sai vì xem bè là tri kỉ
Đời người, may mắn nhất là gặp được một tri kỉ, bất hạnh lớn nhất là gặp phải bạn xấu.
Bạn bè tốt đưa bạn cùng tiến lên trên, bạn bè xấu sẽ kéo theo bạn xuống vực.
Tăng Quốc Phiên, một Nho gia nổi tiếng của Trung Quốc từng nói: "Thành bại đời người, đều nằm ở việc kết giao với những người bạn như nào, có ưu tú hay không, tuyệt đối phải thận trọng."
Bạn bè quyết định định vận mệnh, bất hạnh lớn nhất đời người chính là xem bạn bè xấu là tri kỉ.
Hàn Tín (danh tướng bách chiến bách thắng, thiên hạ vô địch, được Hán Cao Tổ Lưu Bang ca ngợi là "Nắm trong tay trăm vạn quân đã đánh là thắng, tiến công là nhất định lấy thì ta không bằng Hoài Âm hầu." thời Hán Sở tranh hùng của Trung Quốc) tin Tiêu Hà (thừa tướng nổi tiếng lúc bấy giờ) vô điều kiện, cuối cùng bị lừa vào cung, trở thành vật hi sinh của Tiêu Hà.
Biết người biết mặt không biết lòng, khi kết bạn với ai, hãy mở mắt cho to ra để nhìn cho rõ.
Không Tử nói: chính trực, chân thành là những người bạn có ích; nịnh nọt, lươn lẹo, trước mặt một đằng sau lưng một nẻo, là bạn xấu.
Bất kể học vấn có cao tới đâu, đối xử tốt với bạn thế nào, chỉ cần nhân phẩm có vấn đề, hãy tránh xa.
Nếu cứ sai lầm xem kẻ xấu là bạn bè, sớm muộn gì bạn cũng phải trả giá đắt cho nó.
02
Sai khi xem "sân khấu" là bản lĩnh
Sống ở đời, phải học cách hiểu người khác, cũng phải học cách tự nhận thức được chính mình.
Học cách định vị rõ ràng và hiểu rõ về bản thân, đừng nhầm lẫn nền tảng với bản lĩnh.
Nhân vật Tôn Mậu Tài trong bộ phim "Kiều gia đại viện" vốn dĩ chỉ là một thư sinh nghèo.
Sau khi vào Kiều gia, vì công việc làm ăn của nhà họ Kiều ngày một mở rộng nên Tôn Mậu Tài được trở thành trưởng quầy cho cửa hàng của họ.
Vì tự thấy mình vất vả cống hiến nhiều cho nhà họ Kiều nên hắn nảy sinh lòng tham, muốn đoạt gia sản của nhà họ, sau khi bị phát hiện đã bị đuổi ra khỏi nhà.
Tôn Mậu Tài không phục, quyết tâm làm lại từ đầu, hắn chạy tới nói với đối thủ của nhà học Kiều là ông chủ Tiền rằng: "Tôi có thể giúp Kiều gia nên được đại nghiệp, cũng có thể giúp ông kiếm được món tiền lớn."
Kết quả ông chủ Tiền nói với hắn rằng: "Không phải ngươi giúp nhà họ Kiều làm nên đại nghiệp, mà là công việc kinh doanh nhà họ đã tạo nên ngươi."
Sống ở đời, đừng tưởng bở, xem nền tảng, môi trường mà mình làm việc là bản lĩnh của mình, một chú chó nếu ngày nào cũng được lên đài truyền hình quốc gia, nó ngay lập tức sẽ trở thành một chú chó nổi tiếng, nhưng nếu mất đi đài truyền hình quốc gia, nó sẽ lại biến trở lại thành một chú chó bình thường.
Đừng cáo giả oai hùm, rồi lại muốn mình thành hổ.
Khi thuận buồm xuôi gió, hãy kiểm soát sự hư vinh và kiêu ngạo của mình, tĩnh tâm lại, nghiêm túc học hỏi.
Khi đã đủ lớn mạnh rồi, dù có đứng ở "sân khấu" nào, bạn rồi cũng sẽ tỏa sáng.
Và cũng chỉ có như vậy, mới có thể tìm được chỗ đứng ngoài xã hội, ổn định được cuộc sống.
03
Sai khi xem sự nóng nảy là cá tính
Nóng giận là bản năng, nhưng kiểm soát được sự nóng nảy của mình lại là bản lĩnh.
Rất nhiều người không kiểm soát được cảm xúc của mình, luôn tùy tiện nóng nảy, rồi còn "mỹ hóa" gọi đó là sống thật, là cá tính.
Đây chẳng qua là EQ thấp.
Không quan tâm tới cảm nhận của người khác, lâu dần, sẽ không còn ai muốn làm bạn với bạn.
Một người cứ như vậy mà sẽ dần dần bị cô lập.
Bản thân Tăng Quốc Phiên sau khi học lên bậc sỹ luôn cho rằng mình xuất thân môn sinh, không coi ai ra gì, thường xuyên tự khen ngợi mình trước mặt đồng hương Trịnh Tiểu San, khiến Trịnh Tiểu San bực mình, hai người mắng qua mắng lại, thậm chí lôi cả người nhà của nhau vào mắng.
Kể từ sau đó, Tăng Quốc Phiên tự ngẫm lại, và cố gắng học cách kiểm soát cảm xúc của mình.
Ông nói: Kiểm soát được cảm xúc, mới có thể thành tài.
Từng chút từng chút một tiêu hóa cái cảm xúc ở bên trong, không nóng giận, có vậy mới mong nên được nghiệp lớn.
Chỉ một ý niệm tức giận thôi, hàng ngàn rào cản sẽ được mở ra.
Hạnh phúc của một người tiềm tàng trong tính tình của họ, tính tình càng xấu, phúc khí càng ít.
Hay nổi nóng, đó không phải là cá tính, mà chỉ đơn giản là bạn tu tâm dưỡng tính chưa tới.
Kiểm soát cơn nóng giận của mình, khống chế cảm xúc của mình ở mức thích hợp, đó mới là bản lĩnh.