Bài bình luận của ESPN có đoạn: “Rõ ràng là Manchester City đã khẳng định mình trong giới tinh hoa của bóng đá kể từ khi Sheikh Mansour bin Zayed al Nahyan tiếp nhận CLB vào năm 2008, nhưng Real Madrid thậm chí còn chiếm một cấp cao hơn trong hệ thống phân cấp của trò chơi bóng đá. Chiến thắng của họ là lời nhắc nhở rằng Real Madrid không bao giờ nên bị đánh giá thấp hoặc bị gạch tên, ngay cả khi đối đầu với một đội bóng cực kỳ thành công như Man City của Guardiola”.
Trong khi đó, tờ Independent thừa nhận: “Real Madrid, đội bóng mà chính Pep Guardiola từ lâu đã mô tả là những vị vua của châu Âu, đã loại Man City khỏi giải đấu cấp châu lục bằng cách làm những gì họ luôn làm. Real bị vùi dập nhưng không bị đánh bại, chịu đựng ghê gớm nhưng không bị đánh bại, họ đã tìm được cách vượt qua đội bóng được yêu thích của Guardiola. Bây giờ trận bán kết với Bayern Munich đang vẫy gọi. Giờ đây, chiếc cúp châu Âu lần thứ 15 có thể trong tầm tay, cùng với sự nghiệp phi thường của Carlo Ancelotti”.
Có giả thuyết cho rằng có lẽ chỉ Real mới có thể ngăn cản Man City. Riêng điều này thì chẳng ai phủ nhận. Man City cầm bóng hơn 2/3, 80% số cú sút, 94% số quả phạt góc. Tuy nhiên, theo một cách nào đó, họ đã phải gặp đối thủ của mình. Bản chất của trận đấu này không nằm ở các thể loại thống kê đã trở thành trào lưu phù phiếm, nó mang cảm giác giống như một trận Clasico lục địa thời hiện đại. Tỷ số 4-0 năm ngoái không lặp lại; sẽ không bao giờ có chuyện đó. Những kết quả như vậy quá ít trong lịch sử Real. Họ luôn biết cách để triệu hồi sức mạnh của mình và Man City không thể đánh bại họ trong 90 phút, 180, 210 hoặc 10 quả đá phạt đền.
Carlo Ancelotti nói: “Tối nay chúng tôi đã phòng ngự thực sự rất tốt. Đây là về sự sống còn. Real Madrid là một câu lạc bộ luôn chiến đấu để tồn tại trong những tình huống dường như không có lối thoát – nhưng chúng tôi luôn tìm ra cách."
Một năm trước, Man City đã đánh bại Real 4-0 ở trận bán kết lượt về trên đường giành chức vô địch Champions League. Chiến thắng và thành tích của họ cho thấy sự thay đổi trong cán cân quyền lực ở châu Âu, khi các cường quốc cũ bị lu mờ bởi đội ngũ tài năng được xây dựng bởi sự giàu có của các chủ sở hữu Abu Dhabi. Nhưng trong khi Man City đã trở thành thế lực thống trị ở Anh, vượt lên trên Manchester United, Liverpool, Arsenal và Chelsea, thì Champions League lại là nơi khó chinh phục hơn nhiều.
Không có đội nào giành cú ăn ba trước đó trong kỷ nguyên Champions League sau Man United, Inter Milan, Barcelona (hai lần), Bayern Munich (hai lần), nhưng Man City đã làm được. Tuy vậy, Real là đội duy nhất bảo vệ được chức vô địch Champions League kể từ năm 1992, đồng nghĩa với việc Man City luôn có một ngọn núi phải vượt qua.
Tưởng chừng như Man City đã lên đến đỉnh. 33 cú sút so với 8 của Real, và khả năng kiểm soát bóng vượt trội đến mức số đường chuyền của họ, 919, nhiều hơn gấp đôi so với 458 mà đội bóng của Carlo Ancelotti đạt được. Man City có thể bóp nghẹt và bóp nghẹt đối thủ. Vấn đề là họ không tận dụng được sự thống trị của mình, và Real đã tạo ra một màn trình diễn gắn liền với một kẻ yếu thế hơn bằng cách phòng thủ sâu, phản công và màn trình diễn xuất sắc của thủ môn Andriy Lunin để trụ vững tại Etihad.
“Bóng đá là để chiến thắng và chúng tôi đã làm chưa đủ, nhưng chúng tôi vẫn rất xuất sắc”, Guardiola nói sau trận đấu. "Đôi khi bạn có thể giành chiến thắng trên chấm phạt đền và đôi khi bạn không thể. Nhưng trong trận đấu, chúng tôi đã không chuyển hóa được những cơ hội mà mình có. Mọi người đều đã thể hiện ở phong độ cao. Chúng tôi đã nói rằng mình sẽ phải cố gắng hết sức để đấu với Real Madrid và họ đã làm được điều đó."
Đấy chính là một sự thừa nhận của Pep dù ông không nói thẳng ra bản chất. Man City đã làm những gì tốt nhất, trận thua này không phải là tín hiệu cho sự kết thúc của một kỷ nguyên tại Etihad, nhưng bóng đá có những con đường riêng của nó. Kể cả khi bạn tưởng là mình đã không thể không thành công thì vẫn luôn có những % ít ỏi của sự thất bại mà bạn không nhìn thấy được. Đơn giản vì nó không đến từ phía bạn. Sự can trường, thứ bản lĩnh của Real là điều mà ai cũng có thể hình dung, nhưng nó vĩ đại đến mức nào, thì cứ phải gặp họ và bại trận, thì mới biết được.
Real tiếp tục đi tiếp, nhưng Man City hiện còn một chức vô địch Premier League cần giành và một trận bán kết FA Cup với Chelsea tại Wembley vào thứ Bảy. Chấn thương và mệt mỏi sẽ là mối lo lắng lớn đối với Guardiola, người đã chứng kiến Haaland và De Bruyne khập khiễng có thể khiến Man City dễ bị tổn thương trước đội của Mauricio Pochettino và dẫn đến việc phải rời giải đấu khác trong vòng một tuần.
Nhưng ngay cả khi họ thua ở Wembley, cũng không có gì đau đớn bằng thất bại ở Champions League. Một biểu ngữ khổng lồ được người hâm mộ của họ giơ cao trước trận đấu là hình một chiếc xe buýt có dòng chữ "Wembley Express" dọc theo bên, ám chỉ chuyến đi đến sân vận động để xem trận chung kết Champions League vào tháng 6. Nhưng City sẽ không cần xe buýt cho việc đó. Công việc của họ bây giờ là đảm bảo rằng chuyến hành trình vào thứ Bảy không phải là chuyến đi Wembley cuối cùng trong mùa giải của họ.