Chiều nay, phiên xử Hà Văn Thắm và đồng phạm tiếp tục với phần thẩm vấn. HĐXX quay lại xét hỏi Nguyễn Xuân Sơn (nguyên TGĐ Oceanbank) về những khoản tiền bị cáo đã nhận và chi:
Bị cáo thừa nhận đã nhận trên dưới 69 tỷ từ công ty BSC và trên dưới 200 tỷ ở giai đoạn sau khi bị cáo trở về làm Phó TGĐ PVN. HĐXX hỏi lại, tổng số tiền trong suốt giai đoạn 2009- 2014 bị cáo đã nhận từ các cá nhân của Oceanbank là bao nhiêu?
Các cá nhân chuyển tiền đến cho bị cáo và bị cáo sử dụng số tiền đó đi chăm sóc khách hàng, giao lưu, quan hệ, bị cáo đã chi hết số tiền đó. Tài liệu của cơ quan điều tra là đúng.
Bị cáo bỏ suy nghĩ dựa vào quy kết của VKS đi, bị cáo nhớ được bao nhiêu thì khai ngần đó.
Bị cáo không nghĩ là mình đã nhận nhiều đến thế. Vì gần 10 năm rồi, xem lại số liệu, bị cáo nhớ có chi, nhưng không nhiều như thế. Nhưng mọi người khai có đưa cho bị cáo thì bị cáo nhận.
Bị cáo Thắm khi nào có tiền thì chi chứ không đưa tiền cho bị cáo theo tỷ lệ hay nguyên tắc nào cả.
Với các tài liệu nhận được trong tay, bị cáo thấy thế nào?
Số đó nhiều hơn số bị cáo nghĩ.
Số tiền đó cụ thể bị cáo đã chi cho ai, đơn vị nào?
Tất cả được chi một cách hiệu quả cho các đơn vị khách hàng.
Cụ thể bị cáo chi cho cá nhân thuộc đơn vị nào?
Bị cáo chi cho anh Ninh Văn Quỳnh 30- 40 tỷ. Mỗi lần Thắm gửi tiền sang, bị cáo lại gọi anh Quỳnh lên đưa tiền. Việc đưa tiền không thành quy luật nào cả. Tiền tất cả đều đưa cho anh Quỳnh lên nhận lại.
Có khoản nào chi cho lãnh đạo tập đoàn không?
Trước đó bị cáo chi qua anh Quỳnh, sau này cũng vậy. Chi trực tiếp chỉ ngày lễ tết. Tặng quà nhau là thông lệ thôi. Giai đoạn sau thì đưa cho anh Quỳnh, khi lãnh đạo tập đoàn có nhu cầu chi tiêu thì gặp anh Quỳnh. Mỗi năm bị cáo chi 10 tỷ, 5 năm hết chừng 50 tỷ. Bị cáo đều đưa hết cho anh Quỳnh, khi nào cần chi thì lại lấy.
Giai đoạn đầu và sau cộng vào là 316 tỷ?
Thực ra đó là số liệu của cơ quan điều tra, còn trong đầu bị cáo thì không thể có mức nhiều như vậy, dù bị cáo không ghi chép.
Trong toàn bộ số tiền đó, bị cáo có sử dụng cá nhân không?
Bị cáo không sử dụng cho mục đích cá nhân một đồng nào mà anh Thắm hỗ trợ cho PVN.
Tài sản "khủng" của Nguyễn Xuân Sơn
HĐXX tiếp tục thẩm vấn bị cáo Nguyễn Xuân Sơn:
Số tiền bị cáo nhờ Nguyễn Thị Minh Phương gửi tiết kiệm là ở đâu?
Bị cáo là người đầu tư tài chính và có thời kỳ bị cáo đưa ra nhận định nổi tiếng thị trường chứng khoán. Bị cáo đầu tư vào chứng khoán. Khi định thành lập ngân hàng Hồng Việt, bị cáo cắm nhiều tiền ở đó.
Sau khi không thành lập được ngân hàng này, bị cáo lại rút tiền ra. Bị cáo đầu tư nhiều dự án thu được 20 tỷ, gồm 5 tỷ tiền gốc và 15 tỷ tiền lãi. Bị cáo ủy thác cho nhiều người đem tiền đi đầu tư.
Các khoản đầu tư chứng khoán đứng tên bị cáo Thắng?
Bị cáo Thắng quản lý cho bị cáo một số tiền từ 2005 trở đi vì Thắng là người thân. Bị cáo bận nên nhờ Thắng quản lý các khoản tiền đầu tư. Bị cáo còn đầu tư sàn vàng, đầu tư vào ngân hàng Liên Việt, đầu tư căn hộ. HĐXX có thể xem hồ sơ.
Bị cáo khai tiền có được từ đầu tư có thời điểm lên tới hơn 100 tỷ đồng thì nó đi đâu rồi? Ngoài tài sản đã thống kê phong tỏa, bị cáo còn tiền ở đâu không?
Không. Khi về làm Phó TGĐ PVN, bị cáo đã phải thanh lý hết khoản đầu tư của mình.
Bị cáo nhận tiền từ Thắm, bị cáo phải lý giải được bị cáo đã chi số tiền đó như thế nào?
Những khoản tiền đó chỉ là chi đối ngoại thôi, chứ tính lãi suất thì số tiền đó rất lớn.
Bị cáo Sơn kê khai rất nhiều khoản chi. Bị cáo có nêu chi lễ Tết, đó là khoản chi mang tính tình nghĩa mà lên tới mức 200 triệu đồng/người? Vậy nó còn ý nghĩa của tình nghĩa ở khoản chi lên tới 200 triệu không?
Nó tùy thuộc vào quy mô đơn vị chi. PVN nhìn ngang nhìn ngửa thì đó là mức chi doanh nghiệp nhà nước, còn đơn vị tư nhân thì mức chi đó là rất khiêm tốn.
Theo luật Phòng, chống tham nhũng, quà biếu trên 500.000 đồng đều bị cấm, đây là quà biếu Tết mà đến 200 triệu thì còn mang ý nghĩa quà biếu tình cảm không?
Bị cáo có lẽ cũng thấy được thực trạng đất nước từ chuyện theo truyền thống chi quà lễ tết, hiếu hỷ đã bị nền kinh tế thị trường làm cho méo mó. Đó là nỗi khổ của doanh nghiệp.
Nhưng được đến tặng quà là đã phấn khởi lắm rồi. Bị cáo cũng hay đi chúc Tết và được đến chúc Tết đã là mừng rồi chứ đừng nói là to là nhỏ đâu. Đưa quà nhỏ tự thấy như thế không tương xứng.