Để chiến đấu với bệnh ung thư, giữ tinh thần sảng khoái, lạc quan là một điều rất quan trọng. Lý thuyết là vậy, nhưng không phải bệnh nhân ung thư nào cũng có thể thực hiện được.
Những lo lắng bệnh tật, cảm giác vô vọng khi cơ thể mình ngày một yếu dần đi, những đau đớn sau hóa trị rồi những buồn rầu khi nghĩ đến tương lai của mình chỉ vài tuần, hay vài tháng nữa luôn là rào cản tâm lý với người bệnh.
Thế nhưng, Bảo Yến - cô giáo 24 tuổi ung thư giai đoạn cuối lại làm được điều đó. Là người trong cuộc, chống chọi lại căn bệnh ung thư gan giai đoạn 3, Bảo Yến đang truyền ngọn lửa nghị lực, khát khao sống tới mọi người dù họ có bệnh hay không có bệnh.
Nhìn những hình ảnh hồn nhiên, tinh nghịch của cô giáo trẻ, chẳng ai nghĩ cô đang phải chiến đấu với căn bệnh ung thư giai đoạn cuối. Trong cô lúc nào sự sống cũng ngập tràn, niềm lạc quan thể hiện qua ánh mắt, nụ cười. Những chia sẻ của cô hàng ngày lại mang thật nhiều ý nghĩa, thật nhiều hy vọng cho nhiều bệnh nhân ung thư cùng cảnh ngộ.
Nhìn những hình ảnh hồn nhiên, tinh nghịch của cô gái trẻ 24 tuổi, chẳng ai nghĩ cô đang phải chiến đấu với căn bệnh ung thư giai đoạn cuối. (Ảnh: FBNV)
Sau khi khiến cư dân mạng xôn xao về chia sẻ cảnh báo người hay thức khuya, thích đồ xào rán và lê la quán hàng, tối 26/11, Bảo Yến tiếp tục có những chia sẻ mới về tình trạng sức khỏe và sự lạc quan của mình trên giường bệnh.
"Từ ngày đầu tiên phát hiện bị ung thư gan giai đoạn 3 đến giờ, mình hay nhận được các câu hỏi như: Sao em lạc quan thế? Em lấy sự lạc quan đó ở đâu?.
Cả ngày mình vẫn cười, vẫn "chém gió" phần phật, vẫn "tươi không cần tưới", trừ những lúc sốt hoặc làm thủ thuật đau ra thì mình luôn te tởn nhất khoa Nội tiêu hoá này. Nhìn chắc chẳng ai nghĩ mình là bệnh nhân ung thư.
"Sao em lạc quan thế? Em lấy sự lạc quan đó ở đâu?". (Ảnh FBNV)
Quan điểm của mình là: Việc gì cũng sẽ có cách giải quyết của nó nên không việc gì phải lo hay sợ cả. Bạn có lo nghĩ, buồn phiền thì cũng có làm cho tình hình cải thiện được đâu. Việc buồn lo là hoàn toàn vô nghĩa. Cứ thoải mái tận hưởng cuộc sống thôi.
Còn nếu mà thật sự không có cách giải quyết thì mình phải chấp nhận. Chấp nhận một cách vui vẻ. Đấy, dù làm gì cũng không giải quyết được thì nghĩ ngợi, phiền não cũng vô ích thôi. Thế nên mình cứ sống vui vẻ, lạc quan cho đến ngày cuối cùng, để ngày nào cũng là ngày tươi đẹp nhất.
"Việc gì cũng sẽ có cách giải quyết của nó nên không việc gì phải lo hay sợ cả. Vì có lo nghĩ, buồn phiền thì cũng có làm cho tình hình cải thiện được đâu. Việc buồn lo là hoàn toàn vô nghĩa", Bảo Yến viết. (Ảnh FBNV)
Đã vậy, buồn rầu ủ rũ lại còn làm bệnh tình thêm trầm trọng. Nó như là viện binh cho ung thư vậy. Nó sẽ làm cho ung thư chiến thắng trong trận chiến này...
Thấy mình vui thì những người xung quanh cũng bớt u sầu. Ở viện, bác sĩ còn rủ mình sang các phòng bệnh khác để khích lệ tinh thần bệnh nhân ung thư. Mình rất hạnh phúc và hào hứng khi làm việc đó. Các bác ấy thấy hoàn cảnh của mình đáng thương mà vẫn lạc quan nên cũng bớt nghĩ ngợi.
Mình hy vọng tinh thần lạc quan của mình có thể truyền đến tất cả mọi người, để ai cũng phấn chấn lên, tươi cười lên mà sống tiếp".
"Dù những ngày tiếp theo có ra sao thì mình cứ vui cười lên, tận hưởng cho đã đi để mọi khoảnh khắc sống trên đời này là tuyệt vời nhất". (Ảnh FBNV)