1. Đó là một cuộc hành trình rất dài và đầy khó khăn, gian khổ của Matías Vecino từ những chuyến đi rời khỏi ngôi nhà thời thơ ấu ở San Jacinto để đến khu huấn luyện của câu lạc bộ đầu tiên trong đời, Central Español, cách nhà 500km, nằm ở Montevideo.
Kế đến là màn ra mắt đầu tiên cho đội 1, sau đó là những năm tháng trong màu áo Nacional, cuối cùng là đặt chân lên đất Italia và được thế giới công nhận tài năng.
Trên cuộc hành trình đó, anh đã được truyển không ít cảm hứng bởi những kỷ niệm được tạo nên khi còn ở bên người cha đã mất, thể hiện rõ nét bằng một hình xăm trên cánh tay phải.
Vào ngày 1/8/2017, một chương mới đã mở ra trong sự nghiệp của Vecino. Anh chuyển đến thi đấu cho một trong những câu lạc bộ lừng danh nhất châu Âu. Vào cái ngày chàng trai này chính thức ký hợp đồng với Internazionale, anh đã quay sang mẹ mình và hỏi: "Bố sẽ nói gì khi được nhìn thấy con vào lúc này nhỉ?"
Matías Vecino ngày gia nhập Inter.
Bố anh, ông Mario Vecino, cũng từng là một cầu thủ bóng đá khá nổi tiếng tại Uruguay. Ông qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi khi đang trên đường đi làm việc. Sau đó, Vida Nueva, câu lạc bộ mà Mario thi đấu ở San Jacinto, đã đổi tên thành Estadio Municipal Mario Vecino để vinh danh ông.
"Đêm hôm đó, mẹ tôi tập hợp cả nhà quanh bàn và kể cho mọi người nghe về thảm kịch vừa xảy đến," mẹ anh, bà Dolly tuyên bố: "Bố của các con đã mất, nhưng chúng ta vẫn phải tiếp tục sống cuộc sống của chúng ta, bởi vì gia đình ta rất mạnh mẽ, chúng ta sẽ không chỉ biết ngồi than khóc và trông chờ sự thương hại từ người khác."
Khi đó, Dolly đang là một giáo viên dạy tiếng Anh, và bà đã phải làm một lúc ba công việc để có thể kiếm đủ tiền trang trãi cho cuộc sống của gia đình.
Hiện nay, Dolly vẫn đang sống ở San Jacinto cùng với cậu con trai nhỏ Nicolas của bà. Cô con gái của bà, người lớn hơn Matías 2 tuổi, hiện đang là một luật sư.
"Matías là người chịu ảnh hưởng lớn nhất bởi cái chết của bố nó," bà hồi tưởng. "Bởi vì vẫn chưa chịu chấp nhận sự thật, trong suốt nhiều tháng, nó vẫn liên tục tìm kiếm ông ấy. Mỗi khi có ai đó gõ cửa hoặc điện thoại reo, nó đều nghĩ đó là bố mình."
2. Matías đã đi những bước chân đầu tiên của mình vào thế giới bóng đá từ khi anh chỉ mới 4 tuổi, với việc gia nhập một đội bóng dành cho trẻ em ở địa phương, đó cũng chính là đội bóng mà cha anh làm huấn luyện viên.
"Mario đã dành hàng tiếng đồng hồ mỗi ngày để dạy cho thằng bé," Dolly nói. "Ông ấy không muốn Matías giành chiến thắng, ông ấy muốn nó phải biết học hỏi."
Vecino là trụ cột của ĐT Uruguay.
Sau đó, anh được Central Español để mắt đến và mỗi ngày đều đến sân tập ở Montevideo để tập luyện. Khi trở về nhà, anh sẽ đưa đôi giày bóng đá màu trắng cho bà ngoại, Esther, bà sẽ giặt sạch chúng để anh có thể sử dụng vào ngày tiếp theo.
"Đó là đôi giày tốt nhất mà thằng bé có, đồng thời chúng cũng là thứ đã nhắc cho nó nhớ rằng nó đã đi xa đến thế nào để có thể có được ngày hôm nay." mẹ anh cho biết.
"Có những ngày tôi thấy thằng bé ra ngoài với chiếc balô nhỏ của mình, đi bộ trong mưa lớn, và tôi đã hỏi nó: ‘Cháu có chắc là mình muốn luyện tập chứ?’" chú của anh, Paul Falero, nhớ lại. "và thằng bé đáp lại tôi: ‘Chúng ta sẽ tìm ra cách thôi.’"
Daniel Sánchez là huấn luyện viên của Central Español khi Vecino có màn ra mắt vào năm 2010.
"Khi tôi mới đến đội bóng này để làm việc với đội U15, cậu nhóc đã ở đó," ông kể lại. "Khi ấy, tôi là người dẫn dắt đội trẻ, và sau đó là huấn luyện viên trưởng của đội 1. Vào thời điểm Matías được đôn lên đội U20, huấn luyện viên của cậu ta đã nói rằng ‘cậu ấy là cầu thủ xuất sắc nhất mà tôi từng có.’"
Cuối cùng, anh được gọi lên đội 1 cùng với Diego Riolfo, một ngôi sao khác của hệ thống đào tạo trẻ tại câu lạc bộ, hiện tại anh đang chơi cho Godoy Cruz tại giải vô địch quốc gia Argentina. Vào ngày 6 tháng 3 năm 2010, anh có màn ra mắt đội bóng, thi đấu nửa hiệp hai trong trận đấu mà Central Español đánh bại Tacuarembó với tỷ số 4-1.
"Trong những trận đầu tiên, chúng tôi bố trí Matías thi đấu trong một vai trò thiên về tấn công, để giúp cậu ấy không phải gánh quá nhiểu trách nhiệm," Sánchez cho biết. "Nhưng hết trận này đến trận khác, cậu ấy đã trở thành một cái tên không thể thiếu trong hệ thống chiến thuật của chúng tôi, và mau chóng khẳng định vị trí của mình trong đội."
Anh từng được gọi lên các đội trẻ của Uruguay, và thi đấu tại giải vô địch U21 Nam Mĩ diễn ra ở Peru năm 2011, nơi anh đã ghi bàn để giúp đất nước của mình có được một suất tham dự Olympic 2012. "Thằng bé nói với tôi rằng nó không muốn mỗi khi nhắc đến nó, người ta chỉ nhớ đến bàn thắng đó," mẹ anh kể lại. "Nó muốn tiếp tục viết nên câu chuyện của mình."
Những màn trình diễn ở Peru đã giúp anh có được tấm vé chuyển sang Nacional, và sau 18 tháng khoác áo đội bóng này, anh đã được Fiorentina mua lại.
Tại Italia, anh đã thi đấu cho Cagliari và Empoli dưới dạng cho mượn, đặc biệt là ở Empoli, nhờ sự dạy dỗ của Maurizio Sarri, Matías Vecino đã phát triển thành một tiền vệ phòng ngự xuất sắc.
Những màn trình diễn của anh đã gây ấn tượng mạnh với Antonio Conte, người mà sau đó sẽ trở thành huấn luyện viên trưởng của đội tuyển Italia, ông đã cố gắng thuyết phục anh nhập tịch và thi đấu cho quốc gia này. "Thằng bé nói với tôi rằng nó hoàn toàn không thấy thích thú với việc đó, nó muốn chờ đợi cơ hội được khoác áo Uruguay." mẹ anh cho biết.
Vecino chỉ muốn khoác áo Uruguay và từ chối cơ hội lên tuyển Italia.
Vào tháng 3/2016, cơ hội đó đã đến, khi anh được điền tên vào đội hình xuất phát trong trận hòa 2-2 của Uruguay với Brazil tại Recife.
"Tôi đã rất hồi hộp," bà Dolly hồi tưởng. "Không đời nào tôi bỏ lỡ trận đấu đó. Tôi đã theo dõi tất cả mọi trận ra mắt của thằng bé." Từ ngày hôm đó trở về sau, trừ khi bị chấn thương hoặc treo giò, anh đã góp mặt trong tất cả các trận đấu của đội tuyển quốc gia Uruguay.
Trong trận đấu cuối cùng của mùa giải, Inter Milan đối đầu với Lazio, một trận chiến quyết định chủ nhân của chiếc vé tham dự Champions League cuối cùng.
Nerazzurri đã hai lần bị dẫn trước, và ở phút 81, Vecino đã ghi bàn để mang về chiến thắng cho đội bóng thành Milan, đưa họ trở lại với đấu trường châu Âu lần đầu tiên kể từ năm 2012. "Tôi đã không ghi được nhiều bàn thắng," anh chia sẻ, "nhưng đây chính là bàn thắng quan trọng nhất trong sự nghiệp của tôi.
Bàn thắng của Vecino giúp Inter Milan giành vé dự Champions League 2018/19
Có thể nói, sự trưởng thành của Matías Vecino là nhờ những đóng góp rất lớn của hai vị huấn luyện viên Maurizio Sarri và Paulo Sousa.
Nhà cầm quân người Italia đã sử dụng mọi thứ mà ông có để có thể hoàn thiện cậu học trò đến từ Uruguay, từ những đoạn video, những hình vẽ trên bảng đen, đến các sơ đồ trong sổ ghi chú.
Ông buộc anh tập đi tập lại hàng trăm bài tập và lặp lại chúng hàng trăm lần. Kết quả, Sarri đã tạo ra một tiền vệ phòng ngự mà ai cũng muốn sở hữu trong đội hình. Anh có sức mạnh ấn tượng, sự nhanh nhẹn và những cú sút xa như búa bổ.
Nếu Sarri sử dụng Vecino như một tiền vệ phòng ngự trong đội hình 3 tiền vệ, thì Sousa đã sắp xếp anh thi đấu với vai trò tiền vệ trung tâm trong đội hình 3-4-2-1.
Tiền vệ người Uruguay đã cho thấy khả năng tiếp thu một cách cực kì nhanh nhạy những chỉ dẫn và yêu cầu của huấn luyện viên. Trong vai trò này, anh có thể mang đến cho đội bóng hai yếu tố vô cùng quan trọng: Khả năng hỗ trợ phòng ngự từ xa và những pha triển khai bóng lên phía trên.
Chính vì lẽ đó, mặc dù thi đấu khá thấp, nhưng anh luôn là một mối nguy hiểm tiềm tàng mà các đối thủ phải lo ngại. Vecino từng chia sẻ, hai thần tượng lớn nhất của anh chính là Toni Kross và Sergio Busquets. "Tôi khác biệt với họ, nhưng họ chính là những hình mẫu mà tôi luôn theo dõi và học tập."
Sắp tới đây, một cột mốc đáng nhớ khác sẽ được lập nên trong sự nghiệp của Matías Vecino, khi anh cùng với đội tuyển Uruguay bước chân vào cuộc hành trình mang tên World Cup 2018 trên đất Nga. Vecino sẽ viết tiếp câu chuyện của mình, một câu chuyện khiến cho người cha Mario trên thiên đàng có thể tự hào nhiều hơn nữa.