Tôi sinh ra trong một gia đình gia giáo, có truyền thống quân nhân. Ông nội và cha tôi đều làm việc trong căn cứ không quân ở Ấn Độ.
Với đặc tính công việc, gia đình tôi phải di chuyển khá nhiều và đây cũng là lý do tôi không có nhiều bạn bè ở trường.
Tôi chỉ quen được vài người bạn có bố cũng làm trong quân đội và phải thay đổi chỗ ở thường xuyên như gia đình tôi.
Synce là một trong số đó. Chúng tôi quen nhau từ khi còn nhỏ nhưng sau đó, do chuyển nhà quá nhiều nên đã mất liên lạc.
Vào cuối năm 2006, khi đang học Đại học, chúng tôi tình cờ gặp lại nhau trong một buổi tiệc. Khỏi phải nói cả hai rất vui và đã trò chuyện hàng tiếng đồng hồ nhưng lại quên trao đổi số điện thoại.
Phải đến 7 năm sau đó, vào cuối năm 2013, tôi mới có cơ hội gặp lại anh chàng này. Một người bạn chung của chúng tôi kết hôn và Synce đã quyết định đáp chuyến bay từ Mỹ về Ấn Độ để tham dự.
Bởi không hề biết anh sẽ có mặt trong buổi tiệc này nên khi gặp Synce tại lễ cưới, tôi rất bất ngờ.
Cả hai đã có khoảng thời gian trò chuyện khá thân thiết và lần này không quên trao đổi số điện thoại cho nhau.
Chúng tôi không thể bỏ lỡ nhiều cơ hội như vậy. Chỉ sau vài câu chuyện, chúng tôi nhanh chóng nhận ra nhiều điểm tương đồng ở nhau.
Tuy vậy, sau khi Synce trở về nước, tôi gặp rất nhiều khó khăn khi muốn trò chuyện cùng anh. Chênh lệch múi giờ chính là rào cản lớn nhất.
Thông thường tôi phải thức dậy từ sớm trong khi Synce phải đợi đến khuya mới có thể trò chuyện cùng nhau.
Lần hẹn hò đầu tiên
Cuộc hẹn hò đầu tiên diễn ra vào tháng 5 năm 2014. Điểm đến của chúng tôi là một ngôi làng phía Bắc Ấn Độ.
Vì khoảng cách khá xa, chúng tôi phải ngồi trên xe 10 giờ đồng hồ.
Tuy vậy, do có nhiều điểm chung và cùng yêu thích sự hài hước, khoảng thời gian trên xe trôi qua khá nhanh với những câu chuyện bất tận. Tôi cảm thấy rất thoải mái và bình yên khi ở bên anh ấy.
Ảnh minh họa.
Trong suốt chuyến đi, chúng tôi đã có thời gian để tìm hiểu thêm về hiểu sở thích của nhau và dự định trong tương lai.
Khi Synce kể rằng từ lúc tới Mỹ, anh vẫn chưa có dịp thưởng thức xoài Ấn Độ, tôi đã bí mật nhờ mẹ mua một ít để tặng anh ấy.
Khi tới nhà tôi nhận xoài, vẻ chín chắn đặc trưng trong gia đình quân đội của anh ấy nhanh chóng gây được ấn tượng tốt với cha mẹ tôi.
Lần hẹn hò thứ hai
Sau khi lần hẹn hò đầu tiên kết thúc, cả hai trở lại với cuộc sống thường nhật. Tôi tham dự một buổi diễn thuyết tại Mumbai và phải ở lại đây một vài tuần.
Trong suốt khoảng thời gian đó, tôi có khá nhiều thời gian rảnh rỗi và vẫn duy trì liên lạc với Synce. Cả hai đã dành hàng giờ tâm sự về những câu chuyện thường nhật cũng như dự định trong tương lai.
Mọi chuyện tiến triển nhanh hơn tôi tưởng. Tôi dần có suy nghĩ muốn ở cùng anh chàng này tới cuối đời. Tuy vậy, chúng tôi mới chỉ đi chơi với nhau một lần và dường như điều này quá vội vã.
Khi quyết định đem trăn trở này chia sẻ với chị gái, tôi nhận được hai câu hỏi giúp xác định liệu tình cảm của mình có thật sự đủ lớn: Một là tôi không thích anh ta ở điểm nào và hai là điều gì đang ngăn cản cả hai trở thành một gia đình.
Khi thấy tôi lúng túng không tìm được câu trả lời, chị gái tôi nhẹ nhàng vỗ vai tôi, cười và nói rằng đã đến lúc bàn chuyện này với anh ta rồi.
Tôi đề cập tới vấn đề với Synce và nhanh chóng nhận được sự đồng tình.
Vào cuối năm 2014, anh bí mật bay tới Mumbai để chúc mừng sinh nhật trong khi tôi vẫn đang trong chuyến công tác của công ty.
Lần gặp gỡ thứ hai này diễn ra tại một quán bar nhỏ và có một số người bạn của tôi tham dự.
Ảnh minh họa.
Synce quyết định ở lại Mumbai để cùng tôi về nhà sau khi chuyến công tác kết thúc. Cả hai đã mua tạm một cặp nhẫn để định kích thước cho nhẫn đính hôn chính thức.
Đây là một trong những tập tục nơi tôi sinh sống.
Bữa tối khó quên
Sau lần ra mắt đó, cả hai nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của gia đình. Tuy vậy phải mãi đến tháng 2 năm 2015 chúng tôi mới gặp lại nhau.
Bữa tối hôm đó chính là thời điểm Synce trao nhẫn cho tôi. Dù đã dự đoán trước, tôi vẫn không thể kìm nổi cảm xúc và run rẩy vì hạnh phúc.
Mười tháng sau, hôn lễ của chúng tôi được cử hành tại New Delhi. Chúng tôi đã có những giây phút ngọt ngào và đáng nhớ trước khi cùng nhau hưởng tuần trăng mật tại Hawaii.
Đó cũng là khoảng thời gian dài nhất cả hai được ở bên nhau. Sau khi tuần trăng mật kết thúc, tôi trở về nhà trong khi Synce sắp xếp công việc để có thể ở gần tôi hơn.
Khoảng thời gian đó quả là khó khăn nhưng rất may cả hai đều đã vượt qua. Phải đến nửa năm sau chúng tôi mới chính thức về chung một nhà.
Theo Herworld