Mỗi năm có tới hàng trăm nghìn sinh viên các trường Đai học, Cao đẳng, Trung Cấp ra trường, nhưng không phải tất cả trong số đó đều được làm đúng ngành, đúng nghề mà họ theo học.
Thậm chí không ít cử nhân thay vì tìm cho mình 1 công việc ở công ty, cơ quan nào đó thì họ lại quyết định bỏ vốn đi buôn. Việc làm này hẳn khiến họ phải nhận rất nhiều ánh mắt dò xét, nhưng cái bĩu môi nhận xét của người xung quanh.
Và cô gái N.D.L dưới đây cũng không phải ngoại lệ. Tốt nghiệp Học viện Ngoại giao danh tiếng nhưng cuối cùng cô lại đi theo con đường buôn bán online và kinh doanh spa.
Để "dạy" những người đã chê bai mình, cô nàng này đã chia sẻ một tâm thư rất thật về những trải nghiệm của mình.
Mỗi người đều có 1 con đường, 1 sự lựa chọn nghề nghiệp cho riêng mình. 1 công việc hợp pháp và giúp bạn có thu nhập thì chẳng có gì là sai, là đáng bị dè bìu, chê bai.
"Nhiều người bảo "Con này nó bán hàng online. Chắc nó chả học hành gì đâu, mới tốt nghiệp cấp 3!"
Đâu ai biết "con này" cũng học Học Viện Ngoại Giao ra chứ không phải cái dạng thất học, ok? (tuy nợ môn 1 tí nhưng cuối cùg cũng ra trường).
Người biết chuyện thì bảo "Phí thế, có cái bằng sao không xin đi làm? Sao không xin vào ngân hàng mẹ mày mà làm hay xin đi làm nhà nước cho oai?"
Có người lại bảo "Người yêu mày làm công an, sao mày không kiếm cái nghề "ổn định" để tương xứng với người yêu mày?" (Người yêu tôi cũng có lần nói như thế).
Vậy theo bạn "ổn định" là như thế nào? Không "ổn định" là như thế nào? Đi làm để làm gì? Có phải để kiếm tiền không?
Tôi có cái nghề một tháng kiếm được gấp 10 lần bạn cùng lớp đại học bây giờ đang đi làm, thế thì việc gì tôi phải đi làm công sở?
Làm trong môi trường công sở hay bán hàng online tốt hơn? (Ảnh minh họa)
Tôi có một phép tính đơn giản thế này:
Xin vào công ty nhà nước lương 3-5tr/1 tháng - nhàn - không áp lực. Không kể quen biết chạy mất 4-500 triệu.
Với mức lương như trên thì chưa kể ăn tiêu tôi sẽ làm không công 8,3 năm đầu tiên để gỡ lại số tiền đấy, chưa kể bảo hiểm xã hội - bảo hiểm y tế nhé!
Xin vào công ty thương mại cổ phần, ví dụ như ngân hàng mẹ tôi đã công tác 20 năm với mức lương 5-7tr 1 tháng kèm theo áp lực - hợp đồng ngắn hạn - doanh số - chỉ tiêu - đào thải.
Không kể quen biết chạy mất 2-300 triệu. Với mức lương như trên thì chưa kể ăn tiêu tôi sẽ làm không công 5 năm đầu tiên để gỡ lại số tiền đấy. Cũng chưa kể bảo hiểm y tế - bảo hiểm xã hội.
Thêm vào nữa làm việc với công ty thương mại cổ phần và không chắc có được ký hợp đồng dài hạn hay không, tôi sẽ phải nơm nớp nỗi lo sợ CẮT GIẢM NHÂN SỰ và có thể mất trắng số tiền chạy ban đầu để vào việc.
Hoặc tiếp tục mất thêm 1-200 triệu để trở thành nhân viên chính thức/ký hợp đồng dài hạn.
CHƯA KỂ mỗi lần muốn lên chức, thăng tiến, tôi lại mất vài chục đến hàng trăm triệu để vào vị trí mong muốn. Đừng nói tôi tiêu cực, 2/3 họ hàng của tôi đang làm ngân hàng và nhà nước, tôi đúc kết ra từ họ bài toán kinh tế này!
TUY NHIÊN xã hội bây giờ cũng rất năng động. Ví dụ như bạn có năng lực, bạn có thể tự xin việc và nhờ năng lực mà thăng tiến trong công việc của mình.
Nhưng nói thẳng trong cái xã hội "quan hệ" này, năng lực đã bị chính những đồng tiền của bố, của mẹ chúng ta vùi dập. Giả sử bạn không có một ông bố, bà mẹ giàu có, bạn sẽ phải lăn lộn với cuộc sống của mình.
Nhưng nếu bạn có một ông bố, bà mẹ có tiền, họ đã trải con đường đầy hoa hồng cho bạn bước đi rồi!!! Chưa kể nếu bạn không có năng lực cũng chẳng có tiền, bạn sẽ mãi mãi lẹt đẹt là một nhân viên công sở quèn với mức lương 3 cọc 3 đồng...
Quay lại với tôi, một đứa con gái 24 tuổi tốt nghiệp Học viện Ngoại Giao nhưng kinh doanh online và mở spa mini, 1 tháng trung bình tôi có thể kiếm ít nhất 5-70 triệu.
Một năm tôi có thể kiếm được ít nhất 600tr. Giả sử việc kinh doanh online cũng chỉ "mốt" một thời gian hoặc tôi đang vào cầu, 5 năm nữa tôi cũng đã để được 3 tỉ đồng.
Nghĩa là sau 5 năm nữa tôi 29 tuổi, tôi vẫn có thể dùng số vốn mình tiết kiệm được mở một cửa hàng nho nhỏ hoặc xin vào một công việc nhàn tản, số còn lại tôi có thể gửi ngân hàng hoặc đầu tư bất động sản, góp vốn làm ăn...
Lúc ấy bạn bè cùng đại học của tôi mới trả xong hoặc chưa trả hết khoản đầu tư ban đầu của mình! Vậy kinh doanh online như tôi có bị coi là rẻ rúng hay không "oai" không?
Nói đâu xa khi bạn đang đắn đo có nên mua 1 chiếc túi Charles n Keith khoảng 1,5 triệu hay không thì tôi có thể không cần suy nghĩ mà mua một cái túi Michael Kors 10 triệu.
À, tôi không khoe mẽ gì đâu vì xã hội còn nhiều người giỏi hơn tôi nhiều nhiều lắm. Tôi chỉ muốn nói chọn một con đường truyền thống mà người đời cho là đúng chưa chắc đã bằng mạo hiểm bước trên một con đường tắt để đi tới "thành công".
Khi bạn còn trẻ, còn nhiều sự lựa chọn thì ngại gì không mạo hiểm? Đừng để bố mẹ bạn dùng tiền dập tắt "năng lực" của chính bạn. Cũng đừng để "người đời" ảnh hưởng đến đam mê - sở thích - sự phấn đấu của mình!
Tôi - 24 tuổi, tốt nghiệp một trường đại học chính quy có tiếng nhưng vẫn làm một cô chủ nhỏ kinh doanh online, vậy có kém oai hơn các bạn đang làm công sở hay không?"