Ông Antoni Macierewic cho biết, đây là bản hợp đồng đã bị tạm ngưng hồi cuối năm 2015. Vị bộ trưởng này cho biết, lý do để Ba Lan nối lại gói mua sắm này với Raytheon là bởi công ty này cam kết rằng 50% giá trị hợp đồng sẽ được thanh toán trước và số tiền còn lại sẽ được trả dần và do các công ty vũ khí của Ba Lan đảm nhận.
Chính phủ Ba Lan đã thông báo về kế hoạch mua hệ thống tên lửa phòng không Patriot từ nhà thầu Raytheon hồi tháng 4/2015, tuy nhiên đến tháng 11 năm đó quyết định tạm ngưng do chi phí đắt đỏ và thời gian chuyển giao quá lâu.
Tại thời điểm đó, Ba Lan không có ý định hủy thỏa thuận mua hệ thống Patriot của Raytheon nhưng muốn có thêm thời gian để cân nhắc về các điều kiện, cụ thể là đàm phán về chi phí.
Nói về quyết định nối lại thương vụ Patriot của Ba Lan, tờ Financial Times cho rằng việc Warszawa mua hệ thống phòng không từ Mỹ nhằm trang bị cho mạng lưới phòng thủ chung với các nước Baltic do xuất hiện mối lo ngại từ Nga.
Theo nguồn tin này, Ba Lan và các nước Baltic đang đàm phán với các tổ hợp công nghiệp quân sự về việc thành lập hệ thống phòng thủ chống máy bay, nhằm bảo vệ biên giới của các nước này chống lại lực lượng không quân hùng mạnh của Nga.
Tờ báo Anh đưa tin, với việc gia tăng hiện diện của quân đội Nga gần biên giới 3 nước NATO ở vùng Baltic là Estonia, Latvia, Litva (Lithunia) và quốc gia cùng khối khác là Ba Lan, chính quyền của các quốc gia này cho rằng họ cần phải tăng cường khả năng quốc phòng.
Tờ báo Anh đưa tin, với việc gia tăng hiện diện của quân đội Nga gần biên giới 3 nước NATO ở vùng Baltic là Estonia, Latvia, Litva (Lithunia) và quốc gia cùng khối khác là Ba Lan, chính quyền của các quốc gia này cho rằng họ cần phải tăng cường khả năng quốc phòng.
Trả lời phỏng vấn của Financial Times, Bộ trưởng Quốc phòng Litva Juozas Olekas nhấn mạnh, tại thời điểm này, họ đang đàm phán với Estonia, Latvia và Ba Lan về việc xây dựng những biện pháp phòng thủ biên giới, mà quan trọng nhất là các hệ thống phòng không.
Ông Juozas khẳng định, việc xây dựng hệ thống phòng không chung đã được 4 nước thống nhất quyết định, hiện nay là các nước này đang đánh giá lựa chọn nguồn cung cấp. Thủ tục này sẽ được nhanh chóng hoàn tất để hệ thống có thể được đưa vào hoạt động trong vòng hai hoặc ba năm tới.