Trụ Vương – Vị vua tài giỏi nhưng tàn bạo
Trụ Vương (1154 TCN – 1123 TCN) hay còn gọi là Đế Tân, tên thật là Tử Thụ là vị vua cuối cùng đời nhà Thương trong lịch sử của trung Quốc. Ông được cho là ở ngôi từ 1154 TCN đến 1123 TCN, hoặc 1075 TCN đến 1046 TCN.
Trong Sử ký, Tư Mã Thiên viết ông là con của Đế Ất, từ nhỏ có tiếng thông hiểu sách vở, vẻ ngoài tráng kiệt lạ thường. Sách Tuân Tử cho biết ông từ nhỏ nổi tiếng tuấn kiệt, có thể gọi là anh hùng đương thời. Ông là em trai của Tử Khải và Tử Diễn.
Vào những năm đầu cai trị, Trụ Vương siêng năng chấn hưng chính trị. Trụ Vương là người rất có tài về quân sự, liên tục đánh thắng, cuối cùng bình định được Đông Di, đưa văn hoá của triều Thương truyền bá tới lưu vực Hoài Thuỷ và Trường Giang. Tuy nhiên, Trụ Vương chỉ biết hưởng lạc, không quan tâm đến đời sống nhân dân do chiến tranh lâu dài mà cực khổ. Ông ta không ngừng xây dựng cung điện nguy nga cùng những chốn ăn chơi xa xỉ. Ngoài ra, Trụ Vương và Đát Kỷ còn dùng vô số nhục hình tàn bạo để trấn áp nhân dân. Nạn nhân của các cực hình này dao động từ dân thường và tù nhân đến các đại thần triều đình.
Trụ Vương và Đát Kỷ đã nghĩ ra nhiều hình phạt tàn bạo để hành hạ người dân và quan lại. (Ảnh: Sohu)
Những loại cực hình tàn khốc nổi tiếng gắn với cái tên của Trụ Vương là:
- Sái bồn: đào cái hào to và sâu, sau đó bắt thật nhiều rắn độc bỏ vào, hành hình bằng cách lột hết y phục của nạn nhân rồi xô vào bồn để lũ rắn thay nhau cắn mổ nạn nhân đến chết. Sái Bồn là nơi ông và Đát Kỷ giải sầu bằng việc bày trò đấu vật, các thái giám và cung nữ sẽ đấu với nhau, kẻ thắng sẽ được ban rượu thịt ở Tửu Trì - Nhục Lâm, ai thua sẽ bị ném xuống Sái Bồn cho rắn ăn thịt.
Trụ Vương đã nghĩ ra việc dùng một ống đồng đun nóng để dí người phạm nhân vào đó cho cháy da cháy thịt. (Ảnh: Sohu)
- Bào lạc: một công cụ chuyên hành hình các quan thần, đó là một ống đồng thật to rỗng ruột, bên dưới là miệng lò dùng để chụm than củi vào, hành hình bằng cách chất củi nung cho cột đồng nóng đỏ rồi đưa nạn nhân đến dí nguyên người nạn nhân vào ống đồng cho thịt da cháy khét, nạn nhân giãy chết rất thê lương.
Tuy nhiên, có một loại hình phạt khác cũng do Trụ Vương nghĩ ra những ít người biết tới được gọi tên là "Tích thủy hình". Theo sự đánh giá của các nhà sử học, đây cũng là một cực hình có mức độ tàn bạo không kém với lăng trì (tùng xẻo) là bao dù cách thực hiện chỉ với giọt nước. Tích thủy hình là loại hình phạt thế nào? Biện pháp tra tấn này khủng khiếp thế nào?
Hình phạt "Tích thủy hình" là gì?
Hình ảnh minh họa về hình phạt tích thủy hình mà Trụ Vương áp dụng cho các phạm nhân thời xưa. (Ảnh: Sohu)
Đúng như tên gọi, tích thủy hình là hình phạt sử dụng những giọt nước để hành hạ phạm nhân. Đầu tiên người phải chịu hình phạt sẽ được buộc cố định vào một vị trí hoặc một chiếc ghế để họ không thể di chuyển được. Ở phía trên đầu của họ có treo 1 một thùng gỗ lớn được đục lỗ nhỏ sao cho chỉ đủ một giọt nước nhỏ xuống. Sau đó, nước được đổ vào thùng và theo lỗ nhỏ đó chảy xuống đỉnh đầu hoặc trán của phạm nhân từng giọt. Mỗi ngày, nước sẽ được đổ đầy vào thùng một lần. Thời gian thực hiện phương pháp tra tấn này có thể kéo dài tới 2 năm.
Hình phạt "tích thủy hình" đáng sợ thế nào?
Thoạt đầu, ai cũng cho rằng biện pháp tra tấn này chẳng có gì đáng sợ nhưng trên thực tế, nó lại có thể khiến người chịu phạt sống không bằng chết vì những "cơn đau mềm". Người xưa ví tích thủy hình cũng giống như hiện tượng "nước chảy đá mòn" vậy. Trong khoảng thời gian đầu, hình phạt tích thủy hình chưa gây ra đau đớn về thể chất nhưng nó lại gây ra hủy hoại về tinh thần, khiến phạm nhân lo lắng đến phát điên.
Người xưa ví hình phạt tích thủy hình cũng giống như "nước chảy đá mòn". (Ảnh: Sohu)
Các nhà khoa học hiện đại đã nghiên cứu và chỉ ra rằng, nếu cứ liên tục như thế trong một khoảng thời gian, mỗi giọt nước sẽ như một nhát búa đập vào hộp sọ tù nhân. Lúc này, âm thanh của giọt nước tựa như những tiếng búa đập vào thanh kim loại, khiến tội nhân thấy đinh tai, nhức óc.
Hình phạt tích thủy hình khiến phạm nhân đau đớn cả thể xác lẫn tinh thần. (Ảnh minh họa: Sohu)
Chỉ sau nửa tháng, tóc của người phải chịu hình phạt sẽ bị rụng dần, đỉnh đầu tê liệt. Một tháng sau, tóc sẽ rụng hết, da đầu nứt ra, phần đỉnh đầu sẽ xuất hiện hiện tượng viêm nhiễm và thối rữa đến mức ruồi nhặng và giòi bọ bu vào cho tới khi xương sọ bị lộ. Cuối cùng, phạm nhân sẽ chết vì phải chịu đựng đau đớn về thể xác lẫn tinh thần. Chính vì thế, tích thủy hình được xem là hình phạt dã man nhất thời xưa.