Matthew (tên thật nhân vật), 42 tuổi là Quản lý điều hành tại một nhà cung cấp nội thất văn phòng. Khi công ty của anh quay trở lại làm việc sau đại dịch, một nhân viên mới đã được bổ nhiệm vào vị trí anh đinh ninh sắp thuộc về mình. Anh tức giận thu dọn đồ đạc, bỏ việc ngay khi biết tin này dù đã gắn bó với công ty 6 năm. Tuy nhiên hiện tại anh đang hối hận về quyết định của mình. Dưới đây là câu chuyện của Matthew.
Một vài tháng trước phong tỏa, công ty đã tuyển một nhân viên mới – tới từ một ngành công nghiệp hoàn toàn khác. Lúc ấy tôi chỉ chợt nghĩ người này không có nhiều kinh nghiệm quản lý dự án.
Trong văn phòng bắt đầu xuất hiện một vài lời đồn đại rằng đang có đề xuất thăng chức cho tôi.
Tôi đã nói chuyện với trợ lý giám đốc và người khẳng định với tôi rằng tôi đang là ứng viên sáng giá cho vị trí sắp được bổ nhiệm. Nếu suôn sẻ, lương của tôi tăng 20%, lên gần 75.000 USD.
Khi dịch Covid-19 lan rộng, công ty tôi gặp khó khăn do không có nhiều doanh nghiệp mua nội thất văn phòng nữa. Tất cả đều bị mắc kẹt khi các lệnh phong tỏa được đưa ra và tôi bị tạm cho thôi việc. Trong một khoảng thời gian, tôi thất nghiệp trong khi vị trí đề bạt kể trên cũng bị tạm hoãn.
Trong khoảng thời gian đó, tôi đã tập trung vào công việc riêng của mình như xây dựng các website ngách và làm tiếp thị liên kết. Tháng 3 vừa qua, công ty tôi bắt đầu yêu cầu nhân viên quay trở lại văn phòng.
Ngày 19/4, chúng tôi quay lại văn phòng lần đầu tiên kể từ khi dịch bùng phát. Trong tuyên bố của công ty, tôi được thông báo rằng nhân viên mới vào mà tôi kể ở trên đã được thăng chức.
Ngay sau khi đọc thông báo đó, tôi đã bực tức hét lớn.
Thành thật mà nói, tôi không nhớ nhiều về khoảnh khắc đó nhưng có một điều chắc chắn là tôi đã buôn một vài lời khó nghe ngay trước mặt sếp, giải thích rằng sau sáu năm tại công ty, tôi xứng đáng được thăng chức
Sau đó, tôi thu gom tất cả đồ đùng cá nhân trên bàn làm việc và phi ra khỏi cửa công ty ngay lập tức. Tôi nhớ rõ tay mình còn run rẩy khi lái xe về nhà.
Giờ ngồi nghĩ lại, tôi thấy mình chưa sẵn sàng nghỉ việc
Thực sự mà nói tôi chưa bao giờ bận tâm về công việc của mình. Tôi cũng chưa bao giờ thấy thích thú với công việc nhưng tôi không ngại đi làm.
Suốt 6 năm, tôi chỉ đi muộn 3 ngày làm việc dù có 2 con nhỏ. Tôi tin mình là một nhân viên ưu tú nhưng việc bổ nhiệm của công ty khiến tôi bực tức. Đây là công việc đầu tiên tôi từng bỏ.
Tôi không nghĩ mình sẽ phát điên nếu người được bổ nhiệm có nhiều kinh nghiệm hơn tôi
Tôi sẽ chấp nhận, xem đó như để học hỏi và có lẽ sắt bắt đầu tìm các cơ hội khác sau đó. Tuy nhiên bởi việc bổ nhiệm là cho một người không có kinh nghiệm trong ngành, tôi thực sự thấy vô lý.
Tôi luôn muốn làm một điều gì cách mạng so với công việc làm đều dặn 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ bỏ việc theo cách này.
Tôi không thích đưa ra những quyết định quan trọng dựa trên cảm xúc. Việc đó không giống tính cách của tôi. Nhưng tôi không luyến tiếc điều đó. Tôi có tiền tiết kiệm nhưng tôi sẽ có sự tự do tài chính nhiều hơn nếu có sự chuẩn bị trước khi đưa ra quyết định như vậy.
Trong vài năm qua, tôi cũng có làm thêm một số việc và mang lại thu nhập. Tuy nhiên về lâu dài, những thứ đó không bền vững.
Tôi học được bài học đừng bao giờ đưa ra quyết định quan trọng trong trạng thái mất bình tĩnh
Với bất kỳ ai muốn nghỉ việc hay đang cảm thấy buồn bực vì công việc, điều đầu tiên bạn nên làm là giữ bình tĩnh. Phân tích được mất và quyết định dựa trên sự logic.
Tôi tin nếu không nghỉ việc vội vàng, tôi cũng sẽ không gắn bó lâu dài với công ty. Tôi sẽ khó mà cống hiên 100% sức lực như trước khi bị đối xử như vậy. Nhưng nếu không vội bỏ việc ngay, ít nhất tôi vẫn có một công việc đảm bảo trong khi vẫn nhận được lương thay vì chuyển sang dùng tiền tiết kiệm.