Người chồng tệ đến mức phẫn nộ
Mới đây, trên trang Confessions có hơn 2 triệu người theo dõi có đăng tải bài tâm sự của một người chồng. Bài đăng đã thu hút gần 40 nghìn lượt bày tỏ cảm xúc từ dân mạng.
Dưới bài đăng, chẳng có tranh cãi, người ta đều đồng loạt bày tỏ sự phẫn nộ dành cho người chồng.
"Năm đó anh vừa ra tù được 4 tháng, vì những sai lầm nông nổi của tuổi trẻ khiến anh phải vào tù cải tạo một năm. Lúc ở trong tù nghe tin cô người yêu đi vào thăm anh đã phải lòng quản giáo và hai người đó quen nhau, anh bật cười và nhủ rằng sẽ không bao giờ yêu thêm ai nữa.
Ra khỏi trại, anh về mở 1 tiệm sửa chữa điện thoại, bên cạnh có một quán cà phê nhỏ. Anh gặp em ở đấy, em là cháu gái của cô chủ, mùa hè ấy em vừa 17 tuổi, ra phụ cô buôn bán.
Em dễ thương, nhìn rất hiền và siêng năng, bạn bè anh lên chơi qua quán em uống cà phê, nhiều đứa nhìn em đổ liêu xiêu.
Anh cũng chỉ thoáng qua thôi, em nhìn anh và cười, đột nhiên anh thấy tim mình rơi mất một nhịp.
Một thời gian sau, anh và em chính thức yêu nhau, em lên lớp 12, rồi thi Đại học.
Ngày em nhận giấy báo trúng tuyển của Học Viện Báo Chí cũng là ngày em nói với anh em đã có thai.
Anh bảo em hay là sinh đứa bé ra, bảo lưu kết quả rồi con cứng cáp em đi học lại, đừng dang ở ước mơ của mình. Em đồng ý, rồi chúng mình cưới nhau, em ở nhà lo cơm nước và thai nghén, anh bỏ nghề điện thoại, tập tành học nghề cơ khí.
(Ảnh minh họa).
Cưới nhau em ở nhà anh, ở với mẹ chồng và những chị chồng xung quanh, anh biết em khổ nhiều, bị mẹ và các chị chì chiết, chửi bới em vẫn nhẫn nhịn không bao giờ cãi lại dù chỉ một lời.
Em cũng không bao giờ than vãn với anh, em luôn ở bên anh. Sinh con xong, em ốm đi rất nhiều, lúc ấy anh chỉ mới là một anh thợ học việc chưa có tay nghề.
Vợ chồng mình khổ lắm, thậm chí khi mẹ chồng về quê chỉ còn lại hai vợ chồng, hơn nửa tháng ăn cơm với rau luộc hái bên nhà và bát nước mắm mặn đắng để tiền mua bỉm sữa cho con. Em vẫn không than vãn hay trách móc anh một lời rằng đã làm em khổ.
Con cứng cáp hơn 1 xíu, anh bảo em đi học lại, em lắc đầu. Em bảo giờ em muốn đi làm kiếm tiền phụ anh nuôi con và mẹ, không muốn anh hi sinh 4 năm cày cuốc nuôi em đến trường nữa.
Dù em cứng rắn thế thôi nhưng anh biết em buồn lắm, anh tự trách mình vô dụng để em phải khổ.
Một ngày khi anh đang làm, chị dâu gọi điện cho anh, hét to trong điện thoại: "Mày về giữ vợ mày đi nhanh lên, má đánh nó giờ nó bồng thằng cu bỏ đi rồi".
Anh lật đật chạy về thì em đã lên xe bus đi mất, mang theo đứa con hơn 1 tuổi cùng vài bộ quần áo, trong nhà mẹ anh đang ngồi, thấy anh bà la lớn: "Nó đi rồi, để tao cưới vợ khác cho mày, cưới nó nhà nó có cho mày được cái gì đâu!"
Anh chợt hiểu ra vì sao mẹ ghét em, vì khi anh trai anh lấy vợ, bên nhà chị dâu cho nhà cho đất, anh cũng vỡ lẽ ra nhiều điều, khi anh đi làm mẹ anh và các chị xúm vào chửi bới đánh đập em, em khóc và kể lại với chị dâu, dặn là đừng cho anh biết.
Anh ra nhà em, xin lỗi và mong em về, em nói với anh hay thuê nhà ở riêng, em sẽ đi làm, gửi con đi nhà trẻ, phụ giúp anh. Anh thương em quá chỉ biết ôm chặt em vào lòng.
(Ảnh minh họa).
Cứ thế, anh và em thuê 1 căn nhà nhỏ, em xin làm công nhân cho một công ty, anh lúc này cũng lên thợ chính, cuộc sống thoải mái hơn một xíu, em có thai lần nữa. Em vẫn đi làm cho tới ngày sinh, thằng cu cũng 3 tuổi, cuộc sống anh và em hạnh phúc bên nhau.
Khi bé con ra đời, mẹ anh xuống nhà nói chuyện, xin lỗi em và bảo hai đứa mình quay về căn nhà, em vì thương anh và các con nên đã đồng ý quay về, lo cho mẹ già và nhang khói cho ông bà tổ tiên.
Cuộc sống viên mãn là thế, anh đã mở xưởng cơ khí riêng, lên chủ thầu các công trình, em vẫn đi làm cùng anh lo cho hai đứa nhỏ. Cho tới ngày, anh gặp lại người yêu cũ, anh đã làm chuyện có lỗi với em và cả hai lén lút quay lại.
Em biết chuyện, không nói năng gì, em chỉ nấu cho anh bữa cơm, đậy nắp lại, bên cạnh là tờ đơn li hôn, rồi tay bồng tay bế hai đứa con đi mất. Đến khi anh nhận ra thì mọi thứ đã quá muộn, có hối hận như thế nào cũng không kịp nữa.
Em chặn hết mọi thứ, Facebook, Zalo, em và con biến mất không để anh tìm ra. Gần 2 năm sau, qua nhiều người bạn của em, anh mới biết em đi làm ở một nhà hàng. Vì khéo léo thông minh em được cất nhắc lên làm quản lí, hai đứa con em chăm chút khỏe mạnh và đáng yêu vô cùng.
Anh bật khóc, người con gái đi cùng anh, bên anh từ năm 17 tuổi, cùng anh trải qua bao khó khăn lại bị anh phản bội đau đớn vô cùng....
Chiều nay anh đến tìm em, xin em cho gặp con, vẫn ánh mắt năm nào nhìn anh, nhưng không còn yêu thương gì nữa mà là ánh mắt bình thản như nhìn một người dưng…
Anh xin lỗi…".
Bài đăng đã khiến nhiều người phẫn nộ. Hàng loạt chỉ trích được viết bên dưới. Người đàn ông đã lầm lỗi một lần lại tiếp tục làm tổn thương người vợ hiền tần tảo. Anh từng bị người yêu cũ phản bội và giờ lén lút quay lại với chínhcô ta, phản bội vợ mình.
Vài ngày sau, nhân vật người vợ trong câu chuyện cũng viết tâm sự đáp trả khiến người đọc xúc động.
(Ảnh minh họa).
Cô vợ số khổ và những tâm sự bình thản
"Hôm qua đang ngồi làm việc, con bạn thân nhắn tin cho mình: "Mày ơi có cái Confessions này giống đang nói về mày lắm", rồi nó gửi cho mình cái link.
Mình thì ko theo dõi nên cũng không biết, mà đọc cái Confessions viết về cuộc đời mình, mình đã khóc. Rất lâu rồi mới lại khóc như thế này, và thành phố nơi mình ở bỗng đổ mưa....
Anh là người phản bội mình sau gần 7 năm chung sống và có với nhau 2 mặt con. Mình yêu anh từ năm 17 tuổi, tới giờ mình cũng gần 25, sóng gió cuộc đời mình dường như gánh đủ cho cả 1 đời người.
Mình vẫn còn nhớ như in ngày hôm ấy, mình dậy sớm lo nhà cửa và cho hai đứa đi nhà trẻ để chuẩn bị đi làm, chồng mình thì vẫn ngủ say.
Bình thường chẳng bao giờ mình đụng vào điện thoại của chồng, tự dưng hôm đó lại vơ lấy xem giờ, rồi thấy tin nhắn của H - người cũ của anh. Tò mò, mình vào Zalo đọc thử, và rồi…
Mình như chết lặng, chở con đi hoc trong vô thức, thậm chí đến khi chồng mình nói anh đi làm nhé mình cũng không ngẩng nhìn lên.
Suốt gần 7 năm qua, mình chịu đựng, hi sinh để được gì? Mình cố gắng vun vén cho gia đình này để được gì? Tất cả vụn vỡ ra rồi trở về vạch số 0...
Mình không nhớ rõ tại sao ngày ấy mình lại có thể mạnh mẽ đến thế, mạnh mẽ chịu đựng, mạnh mẽ từ bỏ, chắc vì nỗi đau và cú sock bị phản bội lớn đến mức đè bẹp phần yếu đuối còn lại trong bản thân mình.
(Ảnh minh họa).
Mình chỉ còn nhớ là mình dọn nhà thật sạch, nấu bữa cơm cuối cùng cho anh, sau đó viết 1 tờ đơn li hôn.
Mình vẫn nhớ khi gọi điện cho cô giám đốc công ty xin nghỉ, cô hỏi lí do và sau khi biết chuyện cô nói với mình rằng: "Con cứ nghỉ đi, khi nào bình tâm lại và sau này có muốn làm lại ở đây thì cô vẫn giữ chỗ cho con".
Mình đón hai đứa trẻ về, tắm rửa cho hai đứa, rồi mình lẳng lặng ra đi, tài sản duy nhất mình mang theo lúc đó là chiếc xe máy mà anh mua cho mình "Để vợ đi lại đỡ vất vả" cùng túi quần áo của mình và hai đứa con.
Thế rồi mình ra đi, bán chiếc xe được hơn 20 triệu, dẫn hai con tới thành phố khác, thuê 1 căn phòng trọ, tìm chỗ gửi hai con, rồi xin v nhà hàng làm phục vụ.
Khi mình đi, mình không về nhà mình, chỉ đến khi tới *** rồi mình mới gọi điện cho mẹ và khóc. Mẹ bảo mình đưa hai đứa bé về đi, ở ngoài này với mẹ, mình đã lắc đầu, mình không muốn mẹ mình khổ thêm vì con vì cháu nữa.
Những ngày đầu ở nơi đất khách, không quen biết ai. Hai con còn nhỏ, ba mẹ con lủi thủi với nhau, nhiều khi mình cảm thấy bế tắc và chỉ muốn giải thoát khỏi cuộc đời này.
(Ảnh minh họa).
Nhưng khi nhìn hai con say ngủ, mình không đành lòng và mình quyết tâm cố gắng để nuôi nấng.
Sáng sớm mình dậy lo cho hai đứa, gửi ở nhà trẻ tư gần phòng trọ, 5h về đón con gửi cho bà bán tạp hóa đầu ngõ rồi lại đi làm tới 10 giờ đêm.
Ngành phục vụ nhà hàng thường làm buổi tối mới có lương cao, nếu làm ban ngày không thôi sẽ không đủ tiền lo cho hai con, nên mình phải đành lòng để con lay lắt bên những người hàng xóm tốt bụng.
Hai đứa con trộm vía thương mẹ, hình như biết mình khổ sở nên chẳng bao giờ quấy, đôi lúc thằng lớn hỏi mẹ ơi ba đâu, hay mẹ ơi bao giờ ba đến đón mình về nhà. Tim mình đau thắt lại, mình chỉ biết nói với con: "N phải ăn thật nhiều, phải thật ngoan, phải thương em bé rồi ba mới tới đón con nha".
Gần một năm sau, mình được cân nhắc lên làm Ca trưởng, rồi nhà hàng đổi chủ, mình được chủ mới đưa lên làm quản lí.
Cuộc sống mấy mẹ con dần thoải mái hơn trước chút xíu, bà ngoại đôi khi gọi điện hỏi thăm, mình không cho biết nơi ở sợ anh biết được sẽ tìm đến, mình chỉ bảo rằng con vẫn khỏe và sẽ về thăm ngoại sớm thôi.
Mình cũng nghe phong phanh qua bạn bè và bà ngoại rằng anh đi tìm ba mẹ con mình rất nhiều, nhưng vì mình giấu kín nên không ai biết trừ M- người bạn thân duy nhất, tài khoản Zalo, Facebook mình cũng đã chặn hết mọi thứ từ anh.
Rồi một buổi chiều khi mình đang ngồi ở nhà hàng, thì nhân viên vào bảo có anh nào gặp chị, mình bước ra và đó chính là anh.
(Ảnh minh họa).
Mình đã nhiều lần tưởng tượng rằng sau này gặp lại anh sẽ như thế nào, sẽ khóc lóc, sẽ mềm yếu, sẽ yếu lòng ngã vào vòng tay anh lần nữa, nhưng không, trước mặt anh ngày hôm ấy, mình bình thản đến lạ kì. Thì ra là do đau quá mà hết yêu lúc nào không biết.
Anh xin lỗi mình, anh xin mình cho mình gặp 2 đứa con, anh nói nhiều lắm nhưng mình không còn cảm thấy rung động nữa, cô bé 17 tuổi năm nào lấy tình yêu làm lẽ sống đã không còn tồn tại...
Rồi mình đọc được Confessions anh viết, đọc những dòng bình luận mà anh hứng chịu từ mọi người, đọc những lời động viên mọi người nhắn nhủ cho mình, mình chợt khóc, nước mắt dồn nén bao lâu vỡ òa.
Mình đọc được ở đâu đó rằng "khi bình yên người ta sẽ quên mọi lời thề trong giông bão".
Đây là những tâm sự của người vợ đáp trả lại bài đăng của chồng. Nó được viết bằng giọng điệu bình thản và thu hút được hơn 40 nghìn lượt like bài viết. Dường như, chuyện liên quan đến người chồng bội bạc nó không còn quá ảnh hưởng đến cô nữa.
Dân mạng đã đưa ra nhiều bình luận khác nhau. Nhiều người an ủi cô gái. Họ cảm phục cô vượt qua được khó khăn, nuôi dạy con cái thật tốt. Nhiều người cho rằng cô nên sống như thế, hai mẹ con yên ổn và đừng có liên hệ gì với chồng nữa. Có chăng cũng nên chỉ cho gặp con.
Câu chuyện này đã thu hút của đông đảo cư dân mạng.