Kết hôn quá sớm và đọc sách quá ít thường là hai quyết định gây nhiều hối tiếc.
Người kết hôn sớm không biết bản thân thực sự muốn gì, ngày qua ngày buồn nhiều hơn vui.
Người đọc sách quá ít thì khó có cơ hội thăng tiến, mỗi ngày chỉ toàn bận rộn với những chuyện vừa mệt mỏi, lại vừa chẳng kiếm ra tiền.
Kết hôn quá sớm
Huệ là người bạn cũ học cùng đại học của tôi. Khi Huệ vừa ra trường và chưa tìm được một công việc chính thức, người nhà đã vội vàng giới thiệu cho Huệ một đối tượng xem mắt. Khi gặp người đó, Huệ không thấy ghét nhưng cũng chẳng thấy đủ thích để kết hôn. Huệ chần chừ nhưng người nhà lại cứ liên tục thúc giục: "Ở đời làm gì có tình yêu lãng mạn? Nhiều người chẳng lấy nhau rồi mới yêu đó thôi!" Mẹ của người kia cũng nói: "Cháu về nhà bác làm dâu thì bác sẽ coi cháu như con gái ruột trong nhà." Đứng trước chuyện này, Huệ hoàn toàn thụ động, không phản đối mà cũng chẳng có ý kiến gì. Để rồi một cô sinh viên mới ra trường chưa đến nửa năm đã vội vã bước chân vào cuộc sống hôn nhân.
Trước khi kết hôn, Huệ nghe bà mối bảo nhà chồng cô mở công ty. Chồng cô ở nhà phụ giúp gia đình kinh doanh.
Sau khi kết hôn, Huệ mới biết công ty của gia đình chồng đang gặp khó khăn. Chồng cô thì đã thất nghiệp và ở nhà chơi không mấy tháng. Bản thân Huệ khi đó cũng đang mang thai nên không thể đi làm.
Cả hai vợ chồng đều không kiếm ra tiền nên tiền ăn tiền mặc đều phải ngửa tay xin bố chồng. Mỗi lúc như vậy, mẹ chồng Huệ thường nói những lời rất khó nghe. Huệ cứ chịu đựng những ngày tháng ấy cho đến khi sinh đứa bé ra.
Lúc đứa bé chào đời cũng là lúc mọi chuyện đã đi quá giới hạn chịu đựng của Huệ. Cuối cùng, Huệ đã quyết định ly hôn khi vừa mới kết hôn được một năm rưỡi. Sau khi ly hôn, Huệ vừa đi làm vừa phải một mình nuôi con nhỏ. Cuộc sống của cô khi ấy thực sự rất vất vả.
Nếu bạn chỉ là một người bình thường và luôn mong muốn thay đổi cuộc sống của mình, tôi khuyên bạn không nên kết hôn quá sớm.
Khi tuổi đời còn quá trẻ, chúng ta chưa có được những suy nghĩ chín chắn về tình yêu, hôn nhân và cuộc sống. Cộng với việc thiếu đi sự từng trải, chúng ta thường khó mà chống đỡ được với sóng gió cuộc đời.
Khi còn chưa có bất cứ khoản tích lũy nào, chúng ta đã phải gánh vác mọi chi tiêu của một gia đình nhỏ. Tiền sinh hoạt, tiền lễ tết đến tiền sắm sửa đồ đạc, tất cả đều chỉ trông chờ vào những đồng lương ít ỏi mỗi tháng. Nếu như còn nuôi thêm con nhỏ thì chúng ta sẽ phải tiêu tốn nhiều tiền hơn nữa.
Nhưng tiền thôi chưa đủ, chúng ta còn phải dồn hết tâm sức và thời gian cho một sinh linh bé nhỏ đó. Điều này đúng thực là rất thiêng liêng, nhưng nó lại vô tình thu hẹp cuộc sống của chúng ta. Có con rồi, chúng ta cũng khó chuyển mình để đi tìm cuộc sống mới.
Nếu gia đình của bạn không có chỗ dựa vững chắc thì đừng vội kết hôn quá sớm. Trước khi kết hôn, bạn hãy học cách làm cho cuộc sống của bản thân thêm phong phú. Hãy bước ra ngoài để ngắm nhìn thế giới rộng lớn ngoài kia. Hãy sống cho ước mơ hoài bão của mình trước đã. Đây chính là cách chúng ta tự chịu trách nhiệm với chính mình và với cả con cái chúng ta sau này.
Đọc sách quá ít
Một cô gái không đọc sách sẽ sống một cuộc đời như thế nào?
Ngay từ nhỏ, cô gái không đọc sách đã biết làm việc vặt và trông em giúp đỡ bố mẹ. Lớn lên thêm một chút, cô ấy đi làm thêm kiếm tiền phụ giúp gia đình và nuôi nấng các em. Sau khi lấy chồng, cô ấy sẽ sinh con đẻ cái, "hầu hạ" chồng và gia đình nhà chồng chu đáo. Con gái của cô ấy rồi cũng sẽ sống một cuộc đời như chính mẹ mình đã từng sống. Đọc sách có lẽ là cách duy nhất giúp cho người phụ nữ tự cứu mình ra khỏi vòng lặp bi kịch này.
Câu chuyện về một người phụ nữ tên Fayza đã nhận được nhiều sự quan tâm khi được chia sẻ trên diễn đàn TED. Năm 8 tuổi, Fayza bị cha mẹ ép phải bỏ học để kết hôn với một người đàn ông địa phương. Năm 14 tuổi, Fayza bất đắc dĩ trở thành vợ của một người đàn ông 60 tuổi. Khi chưa tròn 18 tuổi, Fayza đã trở thành mẹ của ba đứa con nhỏ.
Tấn bi kịch của cuộc đời và sự vô vọng của cuộc sống đã khiến Fayza nhận ra giáo dục chính là con đường duy nhất để thay đổi số phận. Fayza ban ngày chăm con làm việc. Tối đến, cô lại cặm cụi ngồi đọc sách học bài. Cuối cùng, sau bao nỗ lực cố gắng, Fayza cũng đã thi đỗ đại học và từng bước thoát khỏi cuộc đời u ám tăm tối trước kia.
Đọc sách là cách dễ thực hiện nhất để nâng cấp cuộc đời. Đã có một câu nói rằng: "Ý nghĩ muốn đọc sách của hôm nay biết đâu lại chính là lời kêu cứu của tương lai đang gửi đến bạn." Nhân lúc còn trẻ, mỗi người nên đọc nhiều sách hơn và hãy chọn đọc những quyển sách có ích cho mình. Hãy cứ đọc vì những cuốn sách bạn đọc ngày hôm nay sẽ giúp cho cuộc đời sau này của bạn bớt đi một chút khổ. Đối với một người bình thường không tiền cũng không quan hệ, đọc sách chính là cách duy nhất cho ta bản lĩnh để tu thân lập nghiệp. Nếu bạn chịu đọc thêm nhiều sách khi còn trẻ, sau này bạn sẽ bớt đi một lần phải cầu cạnh đến sự giúp đỡ của người khác.
Hai báu vật giúp thay đổi số phận:
Ngưng làm hao mòn bản thân, Hãy bắt tay vào học tập ngay bây giờ
"Khi về già ngồi nhìn lại những năm tháng mình đã sống, bạn sẽ nhận ra rằng: Những lúc bạn quyết định đi du học, quyết định làm công việc đầu tiên, quyết định chọn ai đó làm người yêu, quyết định kết hôn đều là những bước ngoặt của số phận. Chỉ là khi ấy, bạn đứng giữa ngã ba đường, trước mặt chỉ toàn là giông tố, nên bạn chỉ nghĩ đó là một ngày mệt mỏi và ưu phiền như bao ngày khác trong đời." Vì luôn nghĩ nó chỉ là một ngày bình thường như bao ngày khác, nên chúng ta mới có thể đưa ra một quyết định tùy tiện ấy và luôn nghĩ mình còn cơ hội để sửa sai để làm lại.
Sau này, bạn mới biết, sự lựa chọn vô ý ấy giống như một cái chạm nhẹ vào vận mệnh như dãy domino của chúng ta. Một khi đã chạm vào rồi thì từng tấm từng tấm một sẽ dần dần đổ ập xuống. Kết hôn quá sớm hay đọc sách quá ít rồi cả những quyết định nông nổi của một thời tuổi trẻ chính là cái "nhân" tạo nên thêm sóng gió cho đời. Nó cũng chính là cái "quả" mà ai cũng có thể nhìn thấy trước. Cuộc sống hôm nay chính là kết quả mà ta không được biết hồi còn trẻ. Nhưng nó cũng lại là cái nhân của tương lai sau này.
Nếu bạn muốn thoát khỏi vòng lặp liên hoàn của số phận, bạn muốn tìm lại cảm giác được nắm giữ số phận của chính mình trong tay. Vậy thì hãy ngừng làm hao mòn và phí hoài bản thân. Ở đời, có nhiều người biết vì sao mình khổ nhưng lại chẳng thể nào đổi thay cuộc sống của mình. Ngoại trừ sự phụ thuộc về mặt kinh tế, họ còn bị mắc bệnh ỷ lại. Họ dường như không thể độc lập chống chọi với những thách thức của cuộc sống. Nếu như họ biết ngừng làm hao mòn bản thân, họ sẽ học được cách làm chủ chính mình. Sau khi làm được điều này, mỗi người cần bắt tay vào công cuộc học tập ngay bây giờ.
Có người hỏi: Tôi năm nay đã 30 tuổi rồi, liệu còn có thể đi học tiếp không? Tôi đã có mấy đứa con rồi, liệu còn có thể đi học tiếp không? Đáp án đương nhiên là có thể rồi. Thời điểm tốt nhất để trồng một cái cây chính là vào mười năm trước. Thời điểm tốt thứ hai chính là vào hôm nay. Chỉ cần bạn chấp nhận thay đổi thì sẽ không có lúc nào là muộn màng. Điều quan trọng nhất chính là bạn phải bắt tay vào hành động.
30 tuổi mới đi du học là muộn rồi đúng không? Lúc trẻ vì nhiều lý do mà chưa đi học được. Đến giờ, tôi muốn học chuyên ngành mình yêu thích mà chỉ sợ tuổi tác không còn trẻ nữa. Đây chắc hẳn là nỗi niềm băn khoăn của nhiều người.
Người hướng dẫn thực tập cho tôi khi tôi còn làm nghiên cứu sinh ở nước ngoài là một người phụ nữ 60 tuổi rồi mới đi học thạc sỹ. Trước đó, bà cũng giống như bao người phụ nữ khác gác lại sự nghiệp ở nhà làm nội trợ và chăm con. Khi con cái đã khôn lớn, bà không may phát hiện chồng mình ngoại tình. Hai người ra tòa ly hôn và bà được chia tài sản là một căn nhà. Sau đó, bà quyết tâm ra nước ngoài học thạc sỹ rồi đi làm và trở thành người hướng dẫn thực tập cho tôi.
Trong cuộc đời, dù cho ở bất cứ hoàn cảnh nào chúng ta cũng đều có quyền được lựa chọn. Mỗi sự lựa chọn cũng đều sẽ cho ta một kết quả nhất định. Điều quan trọng là bạn cần phải có sức mạnh và dũng khí để sống. Chỉ cần bạn muốn bắt đầu và muốn thay đổi, lựa chọn của bạn sẽ không bao giờ là quá muộn.
Cho dù là kết hôn quá sớm hay đọc sách chưa nhiều, thậm chí là kể cả những chuyện nào làm ta phải hối hận suốt đời, mong bạn hãy cứ để chúng trở thành quá khứ và coi đó là một bài học. Tuyệt đối đừng biến chúng trở thành chướng ngại vật ngăn cản bạn tiến lên phía trước.